Lúc này tiếng kêu của Kha Phàm đã thành tiếng khóc nức nở, trong giọng cô ấy có chút buồn bã: “Anh, anh phải bảo trọng, chờ em khỏi bệnh rồi nhất định sẽ đi tìm anh… Đúng rồi, trong núi không giàu có gì, tiền trên mặt đất anh nhất định phải thu dọn hết, không được phàn nàn, nhất định phải thu dọn sạch, coi như đây là lần cuối cùng em cầu xin anh…” Giọng nói theo tiếng xe càng lúc càng xa.
“Thằng nhóc! Xem ra cậu vẫn có chút bản lĩnh, có thể làm cho cô nhỏ nhớ mãi không quên, nhưng chắc cũng là lần gặp cuối cùng rồi, ông chủ sẽ không đồng ý cho hai người gặp lại đâu, dù sao cũng là một người trên trời một người dưới đất, hoàn toàn không phải là người cùng một thế giới, tốt nhất nghe lời người anh em này khuyên, cầm lấy tiền trên mặt đất rồi trở về núi, đừng ra ngoài nữa!” Nói xong khuôn mặt méo mó tức giận nhìn tôi hừ lạnh một tiếng, sau đó dùng sức cánh tay, trực tiếp đẩy tôi ra xa tầm hai ba mét.
Đợi khi tôi đứng vững, lại nhìn thấy người đàn ông đáng ghét kia chui vào trong một chiếc xe khác, theo tiếng rít máy dần xa…
Tôi thẫn thờ đứng tại chỗ, nhìn những tờ tiền rơi vãi xung quanh, trong lòng đột nhiên có chút muốn chửi mắng, hôm nay có thể coi là sự xúc phạm lớn nhất trong suốt cuộc đời hai mươi năm của tôi.
Tôi tưởng mình thường xuyên thi đấu với Mạnh Tam Quỷ trong thôn, cũng được coi như là một tay biết đánh nhau rồi chứ, không ngờ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-hon/1721678/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.