Bạch Phong Thần được đưa đến phòng hồi sức sau ca phẫu thuật vừa rồi. Cơ thể hắn vẫn gắn liền với những sợi dây truyền nước biển, máy thở oxi.
" Ây, cậu mới tỉnh lại nên nằm nghĩ một chút đi " Hi Vãn đang ngồi thờ thẫn suy nghĩ, thấy Lam Y đang nằm thì đột ngột ngồi bật dậy, cô liền đi đến ép cho Lam Y nằm xuống.
" Bạch Phong Thần sao rồi? Ca phẫu thuật đã hoàn thành ổn thỏa hết đúng không? "
Vốn dĩ cô chắc chắn nó sẽ thành công nên mới hỏi như vậy. Ca phẫu thuật ấy không thể thất bại được!!
Vừa tỉnh dậy cô đã muốn rút cộng dây truyền nước ở tay ra mà chạy thẳng đến chỗ hắn, may mắn có Hi Vãn ở đó nên đã ngăn cản.
Lam Y vô cùng xoắn xuyết lên, cô vịn lấy cánh tay Hi Vãn đang đỡ mình, ánh mắt chứa chấp nổi buồn, nơm nớp lo sợ.
" Chú Thần không sao, vết thương không quá sâu, cuộc phẫu thuật đã diễn ra rất tốt, chỉ cần sau 6 - 8 tiếng thì có thể tỉnh lại "
Khi nảy cô nghe bác sĩ nói gì thì bây giờ lập lại cho Lam Y nghe y như vậy, không sai một chữ.
Nghe Hi Vãn nói xong, cô thở phù, trút bỏ đi không biết bao nhiêu là nỗi lo lắng, sợ hãi. Nếu không may hắn không tỉnh lại nữa thì cô sẽ rất hối hận, hối hận vì để hắn đỡ nhát dao cho mình, hối hận vì tất cả mọi thứ...
Không ở phòng hồi sức được bao lâu thì cô đã đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-duong-la-chong/2524852/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.