Bởi thế mới xử lý được cô ta chứ !! Đây gọi là chiêu ' đánh đòn tâm lý '
" Tôi đã làm nhẹ hết mức có thể rồi " Y tá Hy cũng chật vật than phiền. Dù sao thì cô ta cũng đã làm nhẹ hết mức có thể rồi, Lam Y còn la oai oải như thế thì ả cũng chẳng biết nên làm gì cho vừa lòng cô
" Cô ra ngoài đi, để mấy thứ này lại cho tôi là được " Hắn đứng thẳng tấp ở bên cạnh giường, cho tay vào túi quần rồi nói với cô ta
" Được, vậy anh băng bó cho cô ấy giúp tôi " Cô ta không chừng chừ, nghe hắn nói thế mắt cô ta liền mở sáng bừng như ánh sao đêm, vui mừng hỉ hả không biết cất đâu cho hết
" Em đúng là bức người quá đáng mà " Phong Thần lấy một miếng băng gạt khác, hắn không cho oxi già vào vì sợ sẽ làm đau cô
Vết thương lâu lành một chút cũng không sao nhưng nếu cô phải chịu rát một chút thì hắn rất xót
" Anh còn nói..." Sau khi cô ta rời khỏi Lam Y bắt đầu làm ra mặt giận dỗi, cô khoanh tay rồi xoay người sang chỗ khác không thèm nhìn mặt hắn
Nghĩ sao lại để người con gái khác động chạm đến, đã thế còn người im như tượng không thèm phản ứng, không biết tự giữ thân mình, thử hỏi sao không giận cho được
" Thôi bé đừng giận anh nữa nha, tội nghiệp anh lắm " Phong Thần đu đeo cánh tay Lam Y, hắn cạ cạ má mình vào cánh tay cô, cứ nói ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-duong-la-chong/1102785/chuong-46.html