Hi Vãn chạy sòng sọc vào bệnh viện, giữa chốn người đông đúc cũng ráng để chen qua
" Cho..cho tôi hỏi bệnh nhân Lam Y vừa chuyển đến, đang ở phòng nào " Cô hớt ha hớt hải hỏi người y tá của bệnh viện
Cô ta hơi khựng lại một chút như đang cố kích hoạt não mình, rồi lại lật lật vài trang tài liều thì à lên một tiếng : " Cô ấy đang được cấp cứu tại lầu ba, cô cứ đi thẳng rẻ trái là đến "
" Cảm ơn " Cô gấp gáp cúi đầu rồi lại nhanh chóng bước đi, từng sải bước của cô nhanh hơn thường ngày một cách thần kì, bỏ xa Trạch Dương ở phía sau
Nhìn từ phía xa đã thấy dáng người cao to đang ngồi ở ghế chờ, người đó gục đầu vẻ chán nản, không còn dáng vẻ kiểu hãnh điềm đạm như mọi lần. Đi đến gần hơn thì không thể nhầm lẫn vào đâu được :
" Chú ! Chuyện tai nạn là sao vậy ạ "
Hi Vãn chạy lại chỗ hắn đang ngồi, từ tốn hỏi, cô không gấp rút như khi nảy vì cô biết hắn cũng đang rối rắm không kém gì cô. Có gấp gáp thì cũng khiến mọi thứ trở nên hoảng loạn hơn chứ không được gì cả
Phong Thần đan chặt hai tay lại vào nhau, hắn cắn môi một lúc lâu rồi bắt đầu nói : " Có một chiếc xe từ phía sau tông đến, cú va chạm khá mạnh nhưng chú thì không sao còn Lam Y có vẻ nặng. Em ấy đã ngất xĩu và máu chảy rất nhiều từ đầu của em ấy "
Không gian ở đây bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-duong-la-chong/1102783/chuong-44.html