Tiếng cửa đóng cạch một cái, Lam Y lặp tức đặt đĩa trái cây đang cầm trên tay xuống. Cô chạy sang bên hướng mà Hi Vãn đang xoay mặt, ngồi bên mép giường cô, giật mạnh chăn của Hi Vãn xuống để lộ rõ cặp mắt đang long lanh sắp khóc : " này cậu sao vậy, sao lại nói như thế. Mình nghe mà còn đau lòng dùm luôn đó "
Cô tung mền bật ngồi dậy, lâu đi những giọt nước mắt long lanh đang đọng trong mắt mà chưa kịp trào ra ngoài, giọng nói thút thít nhỏ nhẹ : " mẹ Trạch Dương không thích mình "
" mình đã nói là sẽ không sao đâu mà, cậu bình tĩnh suy nghĩ lại, chắc chắn cậu ta sẽ bảo vệ người mình yêu " Lam Y nhăn mặt, hiện rõ sự lo lắng của mình dành cho Hi Vãn, Lam Y xoa nhẹ mái tóc đã lấm chấm vài giọt mồ hôi của cô
" cậu bình tĩnh, hãy cùng nhau giải quyết vấn đề này. Đừng dại dột mà rời bỏ nhau, đến khi hối hận thì quay đầu không kịp "
Hi Vãn bây giờ trong đầu trống rỗng không muốn suy nghĩ thêm gì nữa. Từ khi nghe Trạch Dương kể chuyện về cô người yêu cũ của cậu, thì lúc đó cô cũng thấy bà ta đáng sợ đến mức nào. Cô biết là thế nào ngày này cũng sẽ đến, dù biết nhưng tâm lí vẫn chưa được chuẩn bị kĩ lương. Hi Vãn còn hơi hoảng đối với cuộc hội thoại khi nảy
..năm phút trước khi Trạch Dương đến..
" reng...reng...reng "
Điện thoại của Hi Vãn đang được đặt yên trên kệ tủ thì phát ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-duong-la-chong/1102777/chuong-38.html