Vì vào đột xuất như thế nên hắn bất ngờ thấy được cảnh tượng đáng ngạc nhiên trước mặt mình. Lam Y đang ngồi ôm gối vào một góc tường mà khóc thút thít, cô đưa tay lên chạm vào khuôn mặt mình nơi mà bị bà đánh vẫn còn ửng đỏ, đau rát
" đừng chạm vào nữa, anh có mang trứng lên cho em lăn này " Phong Thần nhìn thấy thân thể nhỏ bé đang khóc thảm thương như thế liền không cầm lòng được mà đi lại dỗ dành
Hắn nhẹ nhàng quỳ một đầu gối xuống sàn, đưa tay lên xoa mái tóc của Lam Y. Nhìn đôi mắt đỏ hoe cùng với những tiếng nấc lên làm hắn thêm đau lòng gắp bội, chỉ biết ôm cô vào lòng dỗ dành, trấn an tinh thần
Cô vội lau đi những giọt nước mắt đó, giấu đi không để hắn thấy. Cô không muốn Phong Thần thấy bản thân mình vào những lúc yếu đuối
Hắn dìu cô ngồi lên giường, cho mặt cô đối diện mặt mình, hắn vừa lăn trứng vào vết đỏ vừa xót xa cất tiếng : " em không cần mạnh mẽ trước mặt anh làm gì. Anh sẽ là chỗ dựa cho em "
Nghe hắn nói như vậy cô hơi xoay mặt qua chỗ khác, chớp mắt liên tục để tránh cho những giọt nước mắt chảy ra
Thấy vậy Phong Thần liền chau mày khít lại, không chừa một khe hở, hắn vịn lấy cầm cô xoay ngược về phía mình, vừa lăn trứng vừa nói : " kìm nén làm gì, cứ khóc đi anh không chê cười em đâu "
Vừa vứt lời cô như được gỡ bỏ một cái rào chặn mà tuôn nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-duong-la-chong/1102774/chuong-35.html