Có bạn chơi, thời gian một tháng chẳng mấy chốc đã trôi qua.
Tố nhi luôn nói phải chăm sóc mẫu thân nhưng thật ra khi nghỉ ngơi đều được chăm sóc, tâm lý càng ỷ vào mẫu thân, đưa người "tỷ tỷ" ngốc hơn, nhỏ hơn hắn đi chơi khắp nơi, năng lực tự lo và chăm sóc người khác càng ngày càng tăng, ai nói người được chăm sóc chiếm được lợi thế hơn chứ? Theo cách nhìn của Nhan Hoan Hoan thì con trai thật ra đã học được cái tốt đó là chăm sóc người khác.
Trên đường trở về, bốn người ngồi chung một xe ngựa, Triệu Tố bóc quýt cho Phúc An. Hắn rất ghét cung nữ bên cạnh nàng ấy mà bọn họ làm sao thích hoàng tử của Quý Phi được chứ, mà càng không muốn chủ tử của mình giao thiệp với hắn, dưới sự ghét bỏ lẫn nhau, hai bên thấy nhau là ghét, hắn thân là hoàng tử vẫn tốt hơn có thể đuổi hết bọn họ ra chỗ khác, tránh luôn nói bóng gió với Phúc An đừng ở cùng với hắn. Hoàng Thượng rất tán đồng đối với chuyện này nên cũng đuổi Ôn mỹ nhân sang xe ngựa khác để độc hưởng Nhan Hoan Hoan.
Ngón tay của Triệu Tố nhanh nhẹn, hai ba cái đã bóc xong quả quýt: "Này."
Phúc An nhận quả quýt cảm ơn, tách múi quýt ra thử, ngọt tới mức lông mày cũng cong lên như đang cười, đưa quả quýt còn lại dâng trước Nhan Hoan Hoan: "Quý Phi, quả quýt này ngọt lắm, người nếm thử đi."
"..."
Triệu Tố đảm nhiệm việc bóc quýt cảm giác địa vị của bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-bieu-cam-cung-dau/3507349/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.