Cô gắng bỏ qua sự ganh tị của mình. Cô ta đẩy mạnh cửa bước vào.
“Hai người có biết đây là công ty không hả. Nếu muốn ôm ấp tình tứ cứ về nhà. Đừng để người khác trong thấy, đánh giá nơi này không sạch sẽ.”
Sở Vãn Tình muốn đẩy anh ra nhưng ngược lại Thượng Quan Nhất càng ôm chặt.
“Không sạch sẽ. Nói thẳng ra, kẻ rình mò người khác nên dùng từ đó sẽ thích hợp hơn. Còn nữa, phép lịch sự tối thiểu khi vào phòng người khác nên gõ cửa một tiếng. Người học cao hiểu rộng như Sở đại tiểu thư đây không hiểu. Còn không biết nói, có thể phát ra âm thanh gì đó tôi cũng không trách.”
“Cậu…”
Cô ta tức đến nỗi không nói nên lời.
“Hay là muốn xem chúng tôi thân mật hơn.”
“Hai người, hai người… Hừ!”
Vừa xấu hổ lại tức giận, cô ta hằn học bỏ đi.
Sở Vãn Tình đánh nhẹ vào tay anh.
“Đây là công ty. Anh đừng nói linh tinh. Dù sao chị ấy cũng là chị của em. Anh nói như vậy, cũng không tốt.”
“Công ty, anh mới chưa làm gì. Nếu không, em nghĩ sao.”
“Anh… Sáng nay…”
Nói đến đây, cô lại xấu hổ dừng lại.
“Hửm, sáng nay anh đã làm gì?”
“Anh từ lúc nào lại lưu manh như vậy hả. Chỉ biết ức hiếp em.”
“Vốn dĩ là vậy mà.”
Sở Vãn Tình phồng má. Nói thế nào cũng không lại anh.
Anh ôm chặt lấy cô, dỗ dành.
“Được rồi, anh sai.”
Cô mỉm cười trong lòng anh. Đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goc-khuat-cua-so-menh/3559239/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.