Cô bước nhanh hơn để kịp bước chân, tay níu góc áo.
“Anh đừng đi nhanh như vậy.”
Anh không nói gì nhưng rõ ràng là bước chân chậm hơn rồi dừng lại với câu hỏi của cô.
“Anh thích ăn món gì nhất?”
Sở Vãn Tình mỉm cười.
Anh rũ mắt xuống nhìn cô.
Ánh mắt mong chờ câu trả lời của anh.
“Gì cũng được.”
Rõ ràng trong câu trả lời của anh không chút tự nhiên. Có một cô vợ ngoài ý muốn còn quan tâm đến cảm xúc của anh. Thà rằng cô chán ghét, xem thường anh thì sẽ dễ dàng giải quyết hơn. Chuyện này đúng là quá hoang đường.
[…]
Trở về chung cư Vân Đông.
Đúng là kẻ đáng ghét vừa đi người khó ưa lại đến.
Cửa không khóa.
Cô nhìn anh.
Anh đẩy cửa bước xuống.
Người ngồi trên ghế không ai khác chính là ông nội Sở. Còn bên cạnh là vị thuật sĩ ăn mặc kì lạ.
“Ông nội!”
Ông nội Sở gật gật đầu.
“Cháu vào trong đi. Ông có việc cần nói với cậu ta.”
Sở Vãn Tình nhìn anh có chút lo lắng.
“Cháu có nghe ông nói không. Đi vào trong.”
Giọng ông có chút lớn như đang quát.
“Vâng!”
Cô giật mình chậm chạp bước vào nhưng vẫn nhìn về phía anh.
Anh cũng không mấy để tâm đi vào trong đặt túi thức ăn lên bàn.
Vị thuật sĩ ngồi bên cạnh híp mắt nhìn anh. Người này sao đôi lúc lại xuất hiện ấn kí đó. Còn hiện tại, mình không cảm nhận được. Chẳng lẽ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goc-khuat-cua-so-menh/3559218/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.