🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Buổi tiệc nào cũng có lúc tàn. Ngặt một nỗi những người bài tiệc đã xỉn quất cần câu thì ai dọn, những người như Lan Anh chứ còn ai. Chén dĩa chất cả đống dài như tường thành bao giờ mới rửa hết. Nàng bỗng thấy sao hận đàn ông, sao nhậu nhẹt rồi không tự vào mà dọn. Ôi cái cột sống của nàng.



"Còn mấy cái cuối rồi. Mày phải cố lên."



Lan Anh đã tự nhủ với lòng nàng. Quyết trí ắt làm nên mà đúng không. Cha mẹ mà biết đứa con vàng con bạc của mình phải rửa chén đến rợp da tay sẽ khóc mất.



"Và chị ta bỏ mặc mình thiệt. Đàn bà là những niềm đau."



Chính nàng cũng là đàn bà. Nhưng để tự đánh giá nàng chỉ thấy khuyết điểm duy nhất của nàng là tọc mạch. Còn những cái khác tuyệt quá còn gì.



"Bắc thang lên hỏi ông trời. Rửa hết mớ chén biết ngày nào xong."



'Cóc'



"Bây giờ xong, vào nhà đi. Kêu em làm thì em làm hả. Bình thường thích cãi chị lắm mà."



Hở tí là động tay động chân. Gọi vào cũng phải cóc đầu nàng một cái. Hay rồi, đúng là chỗ nào thì tư bản cũng thống trị người ta.



"Chị vào trong đi, muỗi không."



"Để đó đi mai có người khác rửa. Chuyện của em là ở xưởng."



Tường chẳng những không vào trong còn đem cái ghế bệt ngồi cạnh em. Bởi vì nàng biết em sẽ không làm theo lời nàng nói đâu, nên nàng ngồi sẵn.



"Bà nói mai phải xong. Mấy anh chị khác chạy cả buổi mệt lắm rồi, họ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gl-tinh/2720935/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện [GL] Tình
Chương 17: Ngủ cạnh
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.