"Anh Toàn nè, hay em tính vầy. Chuyến hàng này anh để em đi cho, đi để biết đây đó dứ người ta."
"Mày con gái mà đi đâu."
Tường ngẫm nghĩ, nghĩ cách để thuyết phục anh mình đồng ý. Anh là con trai cả, chỉ cần anh gật đầu thì đố ai dám nói không.
"Em gái cũng lớn rồi, hai mươi gần hai mốt rồi đa. Nay mai lấy chồng rồi biết có được đi hong."
Làm gì có chuyện sẽ lấy chồng chứ. Nàng đi cốt để trốn tránh nó mà.
"Tự dưng bây đòi đi. Bây làm tao sợ."
Nàng càng nỉ non anh nàng càng ngờ vực. Hồi nhỏ nàng lắm trò nên giờ anh Toàn cũng nghĩ nàng lại bày trò rồi. Trong mắt anh Tường lúc nào cũng là con nhóc loi choi suốt ngày đu bám mình.
"Đi, đi mà hai,em năn nỉ. Anh mà hong cho em buồn lung lắm."
Không cương được thì mình nhu.
"Đi lâu lắm mày biết hong, sông nước biết đâu mà lần. Biết đâu mấy ông Tây ở cảng bắt cóc mày qua Tây Dương luôn."
Nàng biết đi lần này lâu nên nàng mới nhất quyết đó chớ. Đi để chôn cất thứ ái tình lạ lẫm mà lúc trước nàng từng khao khát.
"Thì anh cho mấy người anh tin tưởng đó đi với em. Đến cảng hay đi lên bờ em giả trang làm đờn ông. Chắc ở đây đàn ông hong đồng bóng mà mê trai đâu."
Nói hai chữ đồng bóng mà nàng thoáng giật người. Đàn ông chưa chắc đồng bóng nhưng đàn bà thì hiện đang có. Không biết là nên buồn hay buồn cười.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gl-tinh/2720931/chuong-18-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.