Chương 338
Chỉ đơn giản gật đầu thừa nhận: “Phải, tôi thích anh ấy đấy”
Lớp băng lạnh giá trên gương mặt Chiến.
Hàn Quân nứt ra thành từng mảng, vỡ vụn thành một khối hình dữ tợn.
“Lạc Thanh Du, hình như tôi chiều cô quá, cho nên cô mới muốn gì làm nấy như thế phải không?”
Tay anh bỗng chuyển đến sau ót của cô, dùng sức siết chặt, kéo đến ức khiến tóc cô phát đau.
Lạc Thanh Du ngã ngửa ra sau. Môi của anh liền bá đạo hôn lên.
Lạc Thanh Du chỉ cảm thấy da đầu mình đau đến nhức nhối, đau đến nỗi nước mắt tuôn rơi.
Nước mắt lạnh như băng rơi xuống mu bàn tay anh, giống như một khối băng rơi xuống một ngọn lửa cháy rực.
Chiến Hàn Quân chầm chậm buông cô ra, nhìn thấy cô mang vẻ mặt oán giận trừng mắt nhìn mình, núi lửa là anh đây cũng bị khối băng làm cho nguội lạnh, lạnh thấu tận tâm can.
“Cút đi”
Anh xoay người, tức tối nói.
Lạc Thanh Du thì hốt hoảng mà chạy biến đi.
Nghe thấy tiếng đóng cửa vọng đến, đồng tử anh hiện lên nỗi tức giận rồi lại không thể kiềm được mà lại nhuốm đôi phần lo lắng.
Màn đêm như một con dã thú há cái miệng như bồn máu tươi, giống như phải nuốt chứng tất thảy sinh vật sống thì mới cam lòng bỏ qua vậy.
Trên vỉa hè có một bóng hình nho nhỏ, như bèo dạt ba chìm bảy nổi, lại cũng như lá rơi rụng bay lất phất theo gió, quạnh quế ôm lấy vai mình, dò đường mà đi.
Phía sau, có một hình bóng cao lớn, cách đấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giup-ba-cua-lai-me-nhe/589422/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.