Edit: Mộc
Thật ra mọi thứ không hề giống trong tưởng tượng của cô.
Anh không hề mang vẻ mặt gượng ép, đêm hôm khuya khoắt còn bướng bỉnh kéo cô đi mua nhẫn, đòi đi thử lễ phục luôn.
Anh đã không phải là Phàn Dực Á thiên chi kiêu tử trước đây, nên cuối cùng thì Phàn Dực Á bình dân chỉ có thể đứng trước cửa hàng đã đóng,tức giận đến giơ chân.
“Diệp Thánh Kiệm, cậu chết rồi phải không? Lão tử đã gây ra tai nạnchết người rồi! Phàn Dực Á tôi sẽ kết hôn! Ha ha!” Đừng nghi ngờ, ngườiđang đứng trên đường lớn cười như mở cờ trong bụng đúng là anh.
Giọng anh rât lớn, tin vui bị phóng đại vô hạn, đám bạn bè đang chơibời, đã lâu chưa liên lạc của anh sợ tới mức suýt nữa là rơi cả cằm.
“Phàn Dực Á, cậu đã từ sao Hỏa trở về rồi à? Tôi còn đang đoán xemcậu sẽ chơi trò mất tích bao lâu đây?” Bạn tốt không cần nói thêm mộtcâu vô nghĩa, “Mang vợ cậu tới đây. Mọi người cùng làm quen!”
Vợ? Nghe được chữ này anh vui vẻ đến ngây người, “Làm quen cái gì chứ! Đâu phải cậu chưa gặp bao giờ, là Hạ Vũ Mạt…”
Điện thoại còn chưa nói xong, đã quay đầu, nhếch miệng cười với cô,“Này, thời gian của ngày mai của em đều phải dành cho anh! Không đượcnói không!”
Không chừng ngày mai, tất cả người ở xã hội thượng lưu đều biết Phàn Dực Á chơi với lửa, lấy một con hát như Hạ Vũ Mạt làm vợ.
Đứng ở bên cạnh anh, yên lặng nhìn gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-don/1901183/quyen-4-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.