Nhà hàng Pháp sang trọng.
Người đàn ông nhẹ nhàng uống rượu, dùng món ăn cũng rất thanh lịch.
“Cô Hạ, cô thực sự không định dùng bữa sao?”
Cô lắc đầu, cho dù dạ dày trống rỗng làm cô khó chịu.
Dáng vẻ của người đàn ông này, từ động tác, tư thế, thậm chí ngay cả híp mắt mờ ám, tất cả đều rất giống Phàn Dực Á.
Có điều hắn thiếu đi khí phách.
Nhìn giống nhưng thực ra lại không giống.
Người đàn ông dùng xong bữa tối, lịch sự lau miệng.
Động tác của hắn rất thành thục, tự tin.
“Hai vì chủ nhân nhân Phàn gia để tôi ra mặt, bàn bạc với cô Hạ một chuyện.” Người đàn ông nhã nhặn, hiền lành nói.
“Anh là ai?” Hạ Vũ Mạt bình tĩnh hỏi.
Anh ta là ai đây? Vì sao tất cả mọi người đều cho rằng anh ta là Phàn Dực Á, cô không tin là người Phàn gia lại không nhận ra con mình, cònTriệu Nhã Nhi lại không nhận ra vị hôn phu của mình.
Tất cả giống như một bàn cờ.
Trên bàn cờ, mỗi người đều đang diễn kịch.
“Tôi sao?” Người đàn ông cười khổ, “Mười năm nay tên tôi vẫn là PhànDực Á, đột nhiên cô lại hỏi tôi là ai, tôi cũng không biết nên trả lờithế nào.”
“Thật ra đã xảy ra chuyện gì?” Lòng cô quặn thắt.
“Cô Hạ, có lẽ phải là tôi hỏi cô, năm đó cô và Phàn Dực Á đã có chuyện gì?” Người đàn ông khách sáo hỏi.
“Tôi nhận tiền, đuổi anh ấy đi.” Cô ngồi thẳng.
Cô nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-don/1901171/quyen-3-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.