Edit: Mộc
Nhìn thấy nhau, câu đầu tiên anh nói với cô sẽ là gì?
Nhất định là châm biếm.
Anh mời cô cùng ăn bữa tối là có ý gì?
Nhất định là muốn nhục nhã cô.
Không sao cả, mọi thứ đều là cô nợ Phàn Dực Á.
Cô chịu được!
Mỉm cười cứng đờ, đứng ở cửa nhà hàng Pháp, cô mặc váy dạ hội tuyệtđẹp lộ ra tấm lưng mê người, trong gió rét, lạnh đến run rẩy.
Cửa nhà hàng Pháp.
Đám đông xôn xao.
Có rất nhiều người dân bình thường, có người tới đây là vì được nhìnthấy ngôi sao mà không mất tiền, có người là fan điên cuồng.
Không khí lúc này thật náo nhiệt.
“Hạ Vũ Mạt!”
“Triệu Diệc Minh!”
“Hạ Vũ Mạt! Cô bé lọ lem Sam Thái! Cố lên!”
“Hạ Vũ Mạt! Chúng tôi mãi mãi yêu cô!”
. . .
Nhóm người hâm mộ hưng phấn thét chói tai.
“Pháp vị thiên hạ” cử ra rất nhiều bảo vệ, ngăn cản những người hâm mộ ngang ngạnh.
Ánh đèn flash lại chớp liên hồi, chiếu rọi lên gương mặt có phần tái nhợt của cô.
Lúc này có rất nhiều người mê phim của cô, các phóng viên, nếu hômnay ở đây dấy lên tin tức gì lớn, giới giải trí vốn là nơi vô cùng tànkhốc, có lẽ kiếp sống diễn viên của cô sẽ bị mấy lời gièm pha phá hỏng,cô sẽ rơi xuống dốc.
Ví dụ như, cô bị một cậu quý công tử, ở giữa phố hạ nhục bằng hai chữ kỹ nữ.
Cô không biết liệu đây có phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-don/1901170/quyen-3-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.