Vĩnh Đạo như thường lệ về nhà là vứt cặp, vẽ một đườngpa-ra-bôn vật thể rơi trong không trung, cũng không thay giày, trực tiếp chạyvào bếp.
Chuyển về sắp nửa năm, anh khôi phụclại lịch làmviệc và nghỉngơi trước đây, sáu giờ về nhà, sáu giờ ba mươinấu cơm, bảy giờ xemtin tức, tám giờ mở laptoplên mạng, mười một giờ lêngiường đi ngủ.
Tối đầu tiên chuyển về, VĩnhĐạo kích động tớimứcmất ngủ. Sau gần bốn năm,bắt đầu lại sống cùng nhau,ngủ trên cùng mộtchiếc giường, chờ đợi cùngmột giờ tỉnh dậy,xem cùng một chươngtrình, ăn thức ăn trongmột cái nồi, lại có cảmgiác không chân thực.
Con người đến một độ tuổi nàođó, suy nghĩ thành gia lậpnghiệp trở thành vô cùngquan trọng, thậm chíkhông lập nghiệp cũngphải có gia đình, anh chính là nhưvậy. Thực ra kéo dài mấy năm nhưthế, thử họthiếu không cũngkhông phải gia đình, mà làcuộcsống.
Vén rèm cửa phòngbếp, anh đứng yên, xắn tay áo,ngửi xem trên người còn mùithuốc lá không, chắcchắc không còn mớibước vào.
Diện tích bên trongrất nhỏ, thiết kếkhông gian chặtchẽ, dọn dẹpsạch sẽ. Trên chạnbát dán tờ giấy ghinhững đồ gia dụng cần mua,anh cầm lên xem qua, gấp gọnđể trong túi áo.
Ba món thức ăn của bữa tối sớm đã chuẩnbị đầy đủnguyên liệu trên bệ bếp,xem ra là món khổ quaxào, bí ngô xào trứnggà mặn, móng giòsốt, đun nhỏ lửa, đu đủ và nạm bòninh, đây là món canh cố định tuần này.Theo khẩu vị, mặn chay mỗi thứ mộtnửa, nhưng theosở thích củaanh.
Trong bát thủy tinhtrên bệ là dâu tây đãrửa sạch, PhổHoa tựa trên chiếcghế cao bên cửa sổ,liên tục nhónlấy, đưa vàomiệng nhấm nháp. Có lúcchỉ nhìn cô ăn,tâm trạng củaVĩnh Đạo cũng tự nhiên tốtlên.
Hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-don-hay-giuong-doi/1279876/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.