Sau khi về bệnh viện, theo thông lệ giao ban, kiểm tra phòng, kiểm tra bệnh án, Nhan Cảnh rất muốn làm mình trở nên bận rộn, bởi con người một khi bắt đầu bận rộn thì không còn thời gian nghĩ chuyện khác.
Nhưng buổi chiều vẫn nhàn rỗi. Buổi sáng làm việc quá hăng hái xong luôn những chuyện cần làm, tình trạng của bệnh nhân khoa tâm lý lại khá ổn định, Nhan Cảnh ngồi trong phòng làm việc thấy nhàm chán, đang nghĩ có nên tìm bệnh án trước đây xem không thì đột nhiên nhận được điện thoại của Bạch Thiếu Bác.
“A Cảnh, xế chiều hôm nay có một ca giải phẫu nối động mạch, là cha tôi với cha anh cùng tiến hành, hai người họ là bạn cũ đã nhiều năm chưa hợp tác, giải phẫu này rất hiếm gặp, anh có hứng thú đứng ngoài quan sát không?
Nhan Trung Sách giải phẫu công khai để người đứng ngoài quan sát không phải lần đầu, Nhan Cảnh im lặng một hồi, hỏi: “Giải phẫu nối động mạch? Người bệnh tên là Nhan Tự à?”
Bạch Thiếu Bác kinh ngạc: “Hả? Làm sao anh biết?”
Nhan Cảnh thờ ờ nói: “Tôi thần thông quảng đại mà.”
Bạch Thiếu Bác bật cười nói: “Rất nhiều người tranh vị trí đầu, nếu anh đi tôi chiếm một chỗ cho anh?”
“Được, cảm ơn.”
Cúp điện thoại xong, Nhan Cảnh đột nhiên nhớ lúc nhỏ. Có một lần Nhan Trung Sách và Bạch Kiến Sinh hợp tác giải phẫu cấy ghép tim, trực tiếp phát sóng trên TV nội bộ bệnh viện, anh với chị gái cùng chạy tới xem tivi. Trong phòng chen chúc rất nhiều bác sĩ trẻ, vóc người Nhan Cảnh rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-doi-mau-tim/1335133/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.