Clip Nhan Cảnh chiếu lên lại là đoạn phim kinh điển “Titanic”, trong giai điệu quen thuộc my heart will go on and on…, Jack và Rose đang trình diễn một màn sinh ly tử biệt khiến người ta rơi lệ.
Nhan Cảnh vẫn bình thản như trước, còn sinh viên dưới bục thì quá kinh ngạc.
“Thầy chắc không bật nhầm chứ?”
“Môn này là tâm lý học, chứ đâu phải đánh giá điện ảnh phương Tây?”
“Mình có vô lộn phòng không?”
“Hễ vào lớp tâm lý học thì luôn phải lên tinh thần…”
Mãi đến khi chiếu xong đoạn kết, Nhan Cảnh mới mỉm cười nói: “Đoạn phim này tôi tin các bạn đều từng xem qua, lúc ấy, nếu nam diễn viên Jack không nói với nữ diễn viên Rose những lời như “Em nhất định phải sống sót, em sẽ sống đến một trăm tuổi, sống rất hạnh phúc”, thì nữ diễn viên không thể mang theo ý chí sống sót một mình mình, cố gượng đến khi nhân viên cứu viện tới.”
“Chúng ta gọi phương thức này là can thiệp tâm lý.”
“Đây là nội dung giới thiệu bài học của các bạn.” Dứt lời, xoay người, viết lớn bốn chữ ‘Can thiệp tâm lý’ lên bảng đen.
Chúng sinh viên phía dưới vội vàng lật sách tìm mục lục.
Nhan Cảnh quay đầu lại cười: “Không cần lật sách, nội dung tôi giảng không có trên sách.”
“…” Sinh viên không bắt kịp suy nghĩ của anh, hai mắt nhìn nhau.
“Các bạn không cần nhìn tôi bằng ánh mắt khiếp sợ ấy, tôi đang giảng bài nghiêm túc cho các bạn.” Nhan Cảnh nói thản nhiên, “Còn bạn nào đang cảm động cho mối tình lớn lao trong bộ phim kia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-doi-mau-tim/1335116/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.