Chương 331 TAY MỀM QUÁ
Trần Ân Tứ chậm mất một nhịp mới sực hiểu ra anh đang ám chỉ điều gì, cô bất giác cúi xuống nhìn tay mình.
Thật quá xấu hổ, bàn tay cô căng thẳng đến nỗi siết chặt lại, có thứ gì đó tràn qua các kẽ ngón tay, chảy dọc mu bàn tay xuống đến cổ tay vừa tê rần vừa đau nhói của cô.
Trần Ân Tứ nhìn thoáng qua, vành tai thoắt cái đỏ bừng, cô vội vàng vùi đầu vào bả vai Tần Kiết.
Tần Kiết cười rất khẽ, anh dùng chân đẩy cửa nhà vệ sinh ra, bế cô đến trước bồn rửa mặt. Anh đứng sau cô, ôm cả người cô vào lòng mình, vặn vòi nước, kéo tay cô vào dòng nước đang chảy, động tác của anh thong thả, trông có vẻ nhàn nhã biếng nhác, nhưng Trần Ân Tứ nhìn rõ mười ngón tay anh đang kì cọ thứ gì trên tay mình, khung cảnh này khó diễn tả đến nỗi làm chân cô bủn rủn.
Tần Kiết rửa sạch từng ngón tay của Trần Ân Tứ, sau đó rút khăn giấy ra giúp cô lau khô, lòng bàn tay cô hơi đỏ, anh dùng đầu ngón tay xoa nhẹ, khẽ cười: "Tay mềm quá."
Trần Ân Tứ thầm nghĩ chắc chắn mình bị Tần Kiết dạy hư mất rồi, lần này cô lập tức hiểu những gì anh nói.
Gương mặt vừa hạ nhiệt lại nóng phừng phừng, cô cuống quýt bò dậy.
"Lần này nếu tốc độ nhanh hơn, không chừng sẽ mệt rã rời đấy."
"..."
Trần Ân Tứ đập một cái vào mu bàn tay Tần Kiết mà không buồn suy nghĩ: "Anh ngậm miệng lại đi, anh không nói không ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-anh-chia-em-mot-nua/489928/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.