Chương 292 ANH KHÔNG CHỊU NỔI ĐÂU
Anh vừa tắm xong đã đi ngủ, hương thoang thoảng của sữa tắm và dầu gội lập tức phả vào mặt.
Nhà của anh không có đồ đạc của cô, lúc tắm cô dùng bộ dầu gội sữa tắm trong phòng tắm của anh, cô đã dùng qua rất nhiều lần, ngoài việc hơi mát lạnh ra, không thấy thơm lắm.
Lúc này mùi hương tỏa ra từ người anh, không hiểu sao cô lại thấy rất thích, thậm chí còn bất giác chun mũi ngửi.
"Nửa đêm nửa hôm không ngủ mà chạy đến chỗ anh quậy phá gì vậy?"
Giọng anh khàn khàn vì bị đánh thức, rất khẽ khàng, như lời thì thầm trong giấc mộng.
Nhưng trong đêm tối tĩnh lặng, giọng nói ấy dễ làm cho người ta nghi ngờ phải chăng tai mình bị ảo giác, khiến đầu Trần Ân Tứ muốn nổ tung, dây thần kinh và mạch máu toàn thân cũng căng ra.
Không hiểu tại sao, rõ ràng cô không có suy nghĩ gì lệch lạc, nhưng bây giờ nghe thấy giọng anh lại cảm thấy chột dạ như đứa trẻ bị bắt quả tang đang trộm tiền của bố mẹ ngay tại trận: "Em, em khát, xuống uống nước, thấy anh chưa tắt đèn, nên… nên…"
Trần Ân Tứ để ý thấy ánh mắt của Tần Kiết hơi lướt xuống bên dưới, lời đang nói chợt khựng lại.
Cô "nên… nên… nên…" mấy lần rồi quên luôn mình đang định nói gì.
Thấy vẻ mặt khó dò của Tần Kiết, cô cũng học theo anh nhìn xuống bên dưới, tầm mắt dừng lại ở nơi sâu trong cổ áo của cô.
Chỗ anh không có quần áo của cô, lúc tắm anh thuận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-anh-chia-em-mot-nua/489889/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.