Chương 291 NHÂN GIAN KHÔNG ĐÁNG GIÁ
Một tia vui mừng lóe lên nơi đáy mắt Tần Kiết, anh thật lòng cảm thấy ngón tay vốn xinh xắn của Trần Ân Tứ hôm nay vô cùng đẹp.
Tần Kiết đóng cửa xe, quay trở lại chỗ ngồi trong xe mình.
Trần Ân Tứ không nói gì, nhưng trên mặt cô đã không còn vẻ bình tĩnh và ung dung, giả vờ giả vịt như trước nữa. Vẻ ấm ức trên khuôn mặt xinh đẹp của cô khơi dậy sự khó chịu trong lòng anh.
Không gian bên trong xe rất yên ắng, cô không nói chuyện, anh cũng không ép cô nói.
Anh im lặng, kiên nhẫn chờ đợi, dần dần xoa dịu cô, cuối cùng cô cũng lên tiếng.
Chắc do rất ít khi kể lể với người khác nên cô cứ ấp a ấp úng: "Hôm qua cô ấy nói với em, cô ấy sợ, cô ấy không dám đi tìm cảnh sát, hỏi em có thể giúp cô ấy hay không…"
"Sao em ngờ được USB mà em mang đến Cục Cảnh sát là USB trống, chứng cứ bên trong mất sạch rồi…"
"Ngoài em ra chỉ có Lục Tinh và cô ấy từng chạm vào USB đó… Không thể là Lục Tinh được…"
"Người của cảnh sát gọi điện thoại cho cô ấy, cô ấy lại nói mình không hề quen biết người nào tên Tống Đào… Còn nói, em và cô ấy chỉ là đồng nghiệp, có quan hệ nhưng không thân thiết…"
Trần Ân Tứ càng nói càng trôi chảy, giọng nói cùng xen lẫn cảm xúc.
Cô chưa bao giờ có dáng vẻ như vậy trước mặt anh.
Tần Kiết không ngắt lời cô, mặc cho cô tiếp tục nói, nói một lúc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-anh-chia-em-mot-nua/489888/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.