Chương 209 ĐỒ NGỐC NÃO CÓ VẤN ĐỀ
Trần Ân Tứ tiếp tục nói thêm mấy câu với Dung Dự, thấy Tần Kiết mãi không về, không dằn lòng nổi nữa bèn hỏi: "Anh ấy đâu rồi?"
Dung Dự ngẩn ra mất một giây mới hiểu người Trần Ân Tứ hỏi là ai, anh ta nhìn xung quanh: "Hả? Không biết, vừa mới ở đây cơ mà..."
"Để anh gọi điện thoại hỏi hộ em..."
Dung Dự lấy điện thoại ra, gọi vào số của Tần Kiết.
Không có ai nghe máy.
"Kỳ lạ, chắc không phải Tần cẩu uống say đấy chứ?" Dung Dự lẩm bẩm, ngẩng đầu hỏi: "Nữ thần, em tìm Tần cẩu có chuyện gì không? Hay là anh vào nhà vệ sinh tìm giúp em?"
Lục Tinh đã ngồi chờ trong xe rất lâu, cô ấy xem giờ, thấy chưa đầy bốn tiếng nữa là phải ra sân bay, lề mề thêm lúc nữa thì cả đêm đừng mơ được nghỉ ngơi, không kiên nhẫn nổi bèn hạ cửa xuống thúc giục: "Ân Ân?"
Trần Ân Tứ nghe thấy cô ấy gọi mình, bèn ngoảnh đầu đáp lại Lục Tinh một tiếng, sau đó nói với Dung Dự: "Không cần đâu, em cũng không có chuyện gì, chỉ muốn chào tạm biệt anh ấy thôi, anh ấy không có ở đây thì thôi vậy."
Trần Ân Tứ ngập ngừng, đoạn chỉ tay ra sau lưng, nói tiếp: "Họ chờ em lâu rồi, em phải đi đây."
Dung Dự: "Vậy được, lát nữa gặp Tần Kiết, anh sẽ bảo với cậu ta, nhắc cậu ta trả lời tin nhắn của em."
Trần Ân Tứ mỉm cười gật đầu, chào tạm biệt mọi người, rồi quay người ngồi vào trong xe.
Cửa xe tự động đóng lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-anh-chia-em-mot-nua/489806/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.