Chương 208 KHÔNG NỠ
Trần Ân Tứ thấy ai cũng đã chuếnh choáng say, nếu tiếp tục uống e rằng mọi người sẽ gục mất, trước khi Dung Dự đứng dậy, cô bỗng nhiên nói: "Tôi có chuyện muốn nói với mọi người."
Dung Dự nghe thấy vậy liền nhìn Trần Ân Tứ với vẻ mong chờ: "Nữ thần, chuyện gì vậy?"
Những người khác cũng đồng loạt nhìn Trần Ân Tứ.
Nhìn những gương mặt tươi cười kia, Trần Ân Tứ chợt không thể nào mở miệng nổi.
"Sao không nói gì thế?"
"Đúng thế, đại minh tinh, cô nói đi?"
"Đại minh tinh, cô gặp phải phiền phức gì ư?"
"Phiền phức cũng không sao, chỉ cần cô nói, chúng tôi giúp được nhất định sẽ giúp cô."
"Đúng thế, đúng thế."
"…"
Mọi người sôi nổi, Tần Kiết ngồi bên cạnh Trần Ân Tứ hơi cụp mắt nhìn lướt qua cô.
Trần Ân Tứ kiềm chế cảm xúc đang dâng trào trong lòng, cong khóe môi lên thành một nụ cười: "Không có gì, chuyện tôi muốn nói rất đơn giản, tôi sắp phải đi rồi."
"Hả?"
Ai nấy đều ngẩn người.
Ba giây sau, Dung Dự lặng lẽ nhìn sang Tần Kiết.
Nét mặt người đàn ông ấy không thay đổi quá nhiều, đèn led xung quanh không ngừng xoay tròn trên khuôn mặt anh, vẻ mặt anh bình tĩnh, không nhìn ra vui buồn.
Phòng VIP đang ồn ã lập tức yên tĩnh đến mức một cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy.
Trần Ân Tứ yên lặng giây lát, rồi lại cười nói: "Cảm ơn mọi người trong khoảng thời gian này đã giúp đỡ chăm sóc cho tôi, đi theo mọi người, tôi đã học được rất nhiều điều, cũng hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-anh-chia-em-mot-nua/489805/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.