Trần Ân Tứ: "Tớ..."
"Cậu cái gì mà cậu?"
Lục Tinh phì phò đánh gãy lời nói của Trần Ân Tứ:
"Trần Ân Tứ, tớ nói chứ, cậu to gan quá nhỉ, cả đêm không về, còn không thông báo cho tớ một tiếng. Cậu có phải muốn làm tớ tức chết không hả? Cậu có nghĩ đến kết quả chưa? Nếu cậu nửa đêm bị người khác chụp được thì sao, làm loạn ở trên mạng, cho dù quan hệ tớ rộng thế nào cũng chẳng giúp được cậu đâu..."
Thói quen khi chột dạ của Trần Ân Tứ đó là đưa tay cọ cọ mũi.
Cô dự định là uống xong với Lâm Nhiễm sẽ chạy thẳng về nhà, ai biết lại xảy ra chuyện này.
"Trần Ân Tứ, cậu thành thật khai báo, tối qua ở cùng với ai? Là nam hay nữ? Nếu là nam, hai người có quan hệ gì với nhau? Tiến tới bước nào rồi, nói càng rõ càng tốt, nếu là yêu đương tớ sẽ không ngăn cản cậu, nhưng cậu cũng phải thông báo cho tớ một tiếng chứ..."
Lục Tinh vừa lên tiếng đã tuôn một tràng câu hỏi, y hệt gà mẹ bảo vệ gà con.
Trần Ân Tứ biết nếu nói với Lục Tinh rằng cô ở chung với Tần Kiết cả đêm không về nhà, Lục Tinh chắc chắn sẽ hỏi tới cùng. Với cái tư duy đó của Lục Tinh, sẽ thêm mắm thêm muối vào chuyện của cô và Tần Kiết.
Cô định nói với Lục Tinh rằng cô đã ở chung với Lâm Nhiễm cả đêm qua.
Lục Tinh ở đầu bên kia điện thoại giống như đi guốc trong bụng cô, cướp lời trước: "Đừng nói với tớ đó là Lâm Nhiễm, tớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-anh-chia-em-mot-nua/489698/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.