45
Từ Thương cứ như vậy, một bên đỡ lưng Lâm Hiên, một bên nghe điện thoại, nhưng lại không nói được lời nào, bản thân Từ Thương cũng uống một chút rượu, nhưng bảo trì thanh tỉnh thì không có vấn đề gì. Nhưng xét về người ở bên kia đầu dây, Thiệu Khanh, căn cứ vào tình hình cứ nói liên miên cằn nhằn không dứt, hẳn là đã uống nhiều lắm.
“Từ Thương, quả nhiên cậu đã quên hết rồi, nhưng mà tôi còn nhớ rõ, năm năm trước, chúng ta vẫn cùng một chỗ.”
“Lúc ấy, cậu mới có 19 tuổi, vừa vào đại học, vừa mới công khai giới tính không lâu, lại ở trong giới hắc đạo hỗn lộn kia như cá gặp nước, tôi nói với cậu, tôi không muốn nhìn thấy cậu ở trong hắc đạo nữa, chi bằng chia tay đi.”
“Thời điểm ấy, tôi cũng có chút tâm tư, không phải tôi không muốn thấy cậu làm việc, chẳng qua chỉ là muốn tìm một cái lý do, để chúng ta được ở bên nhau.”
“Từ Thương, chắc cậu không biết, nhất định không biết, tôi cũng không biết, mình đã thích cậu từ lúc nào. Có thể là từ lúc còn là trẻ con ba tuổi, chỉ có tôi cùng Tiêu Nhiên, sau đó cậu chuyển đến, lúc cậu vừa đến, luôn luôn đứng một mình dưới mặt trời ngẩn người, không cùng người khác nói chuyện, tôi mới nói với Tiêu Nhiên, rủ cậu cùng chơi.”
“Tôi cũng không rõ ràng, nhưng tôi vẫn còn nhớ rõ, khi cậu 17 tuổi đã nói với tôi, cậu thích đàn ông, cậu có biết tôi vui vẻ đến như thế nào không.”
“Hạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giua-van-bui-hoa-nhat-diem-hong/2046560/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.