"Đó là những năm tháng tốt đẹp nhất, đó là thời đại sa đọa nhất; đó là những ngày tháng sáng suốt; đó là những tháng năm kiên định với tín ngưỡng, đó là thời kỳ nghi ngờ tất cả mọi chuyện; đó là mùa ánh sáng đong đầy, đó là mùa bóng tối bao trùm; đó là mùa xuân cõi lòng ngập tràn hi vọng, đó là mùa đông khiến con người ta tuyệt vọng; chúng ta có được tất cả, chúng ta chẳng có gì cả; chúng ta chạy thẳng đến Thiên Đường, chúng ta rơi thẳng xuống địa ngục."
- -- Song Thành Ký
Tháng 8, năm Dân Quốc thứ hai mươi bảy, là tháng thứ hai sau khi tôi về nước, bị ông chủ Đới điều động từ Sở số 6 Quân Thống Trùng Khánh đến Chiến khu Tăng cường số 9, trợ giúp Trường Sa về phương diện tăng cường tốc độ giải mã điện báo của quân Nhật.
Thật ra, tôi vốn đã nghe theo lệnh đi đến Chiến khu số 9, thẳng tiến về phía Vũ Hán, nhưng đi được một nửa thì lại nghe thấy Bành Trạch thất thủ, Hồ Khẩu bị bao vây, quân phòng thủ Vũ Hán liên tục thua trận lùi bước. Tôi nghe theo Thường Đức đi đường vòng Ích Dương, qua sông Tương, đổi thành đi Trường Sa, bởi vì chuyện này mà đường đi cũng bị chậm trễ vài ngày.
Hôm tôi đến Trường Sa là một ngày nắng. Bầu trời vạn dặm không một bóng mây.
Trước chiến tranh, Trường Sa cũng xem như khá phồn vinh, dọc quảng trường đều là tiếng rao bán hàng, tiếng cười đùa của trẻ con, còn có tiếng thao luyện từ quân doanh cách đó không xa. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giua-sac-trang-thuan-khiet/758939/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.