Cầm trong tay một số tiền, Tô Việt có chút mâu thuẫn, hắn không muốn đi gặp La Mân, nhưng tiền thuốc men lần trước vẫn còn thiếu La Mân, 72 đồng, Tô Việt vẫn phải đi trả lại cho hắn.
Tô Việt do dự đứng ở cửa khách sạn nhà La Mân, vừa vặn thấy tiểu Hà chậm chậm đi tới “Anh Việt? Đến tìm anh La sao?”
Tiểu Hà vui mừng nói “Thật tốt quá, anh La thấy ngươi sẽ rất vui đây.”
Tô Việt thản nhiên nói “Tiểu Hà, phiền ngươi đem phong thư này giao cho La Mân, ta phải đi trực rồi, đi trước một bước.” Nói xong, đưa tay đang nắm phong thư đều bị ướt mồ hôi nhét vào trong tay Tiểu Hà đang chẳng biết tại sao, xoay người đi mất.
Tiểu Hà sờ sờ đầu, kỳ quái nhìn bóng dáng Tô Việt đã đi khuất, 2 ngày gần đây sao người nào cũng đều kỳ quái như vậy chứ? Đầu tiên là La Mân uống nhầm thuốc đang nằm ở nhà, nửa chết nửa sống, tiếp theo là Tô Việt lạnh lùng như tảng băng buốt giá.
“Ngươi nói đây là hắn nhờ ngươi giao cho ta hả?” La Mân lửa giận ngút trời nắm chặt số tiền kia, hận không thể lập tức đem người kia kéo qua tới hỏi hắn rốt cuộc muốn làm cái gì.
“Anh La, ngươi làm sao vậy?” Tiểu Hà bị dọa lui ra phía sau từng bước, chưa từng gặp La Mân lửa giận phừng phừng như vậy mà?
La Mân cười lạnh, giỏi lắm, thật quá lắm mà, chỉ là muốn hôn hắn một chút thôi mà? Dám làm lơ mình sao? Được, xem như ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giua-he/1984719/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.