Mẹ Tô Việt không thể đợi đượccho đến khi đứa con chấp nhận bà, liên tiếp ba ngày, ngày nào bà cũng đi tìm Tô Việt, nhưng hắn luôn tỏ vẻ lạnh lùng xa cách. Lưu Vũ Mai bên ngoài tỉnh còn có công tác, việc cũng không ít, mỗi ngày đều có rất nhiều điện thoại gọi tới, bà thật sự là không có cách nào khác đành phải tạm dừng lại, buộc phải về đi làm. Trước khi đi, bà viết địa chỉ liên lạc của mình đưa cho đứa con, lại bị Tô Việt buông rơi trên mặt đất, bà thở dài, bất đắc dĩ ngồi lên xe, La Mân nhìn theo bà sau khi rời đi, rồi nhìn lại bóng dáng Tô Việt quật cường, lặng lẽ nhặt lên tờ giấy trên mặt đất.
Chờ bà đi rồi ngày hôm sau, chủ nhiệm mới giao cho Tô Việt một cái phong thư, bên trong là một vạn đồng, đó là ma ma lưu cho hắn. Chờ chủ nhiệm đi rồi, Tô Việt nhìn phong thư đặt ở trên bàn kia, nước mắt rốt cục không kìm được chảy xuống.
Buổi tối tan tầm, La Mân tới đón hắn, gặp Tô Việt ánh mắt ửng đỏ, biết hắn còn buồn vì chuyện của mẹ mình, La Mân cười nói “Nghe bọn hắn nói rạp chiếu phim đang chiếu một bộ phim Hollywood 《 Titanic 》, hôm nay là ngày cuối cùng, ta mời ngươi đi xem a.”
“Không đi.” Tô Việt nói thật nhỏ.
“Đi mà, nghe bọn hắn nói rất hay, ngươi đặc biệt thích khóc như vậy, xem một lần để ngươi khóc cho đã.”
Không đợi cho Tô Việt nói thêm lời nào nữa, La Mân kéo hắn bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giua-he/1984700/quyen-1-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.