Tô Việt bị người dùng bao tải cuốn lại để tại trạm ga, toàn thân trần trụi, trên người đầy vết thương, người vẫn trong tình trạng hôn mê, vào lúc đó, La Mân đang ở Triệu gia cùng bọn họ nói chuyện, Triệu gia đưa ra yêu cầu với La Mân về sau vĩnh viễn không được dây dưa với Tiểu Lệ nữa, thật sự là La Mân căn bản không có nghĩ đến sự việc lại dễ dàng bỏ qua ngoài ý muốn như vậy, tuy rằng lòng tràn đầy nghi ngờ, chính là đối với bọn họ không hề truy cứu chuyện mình và Tiểu Lệ vẫn là cảm thấy nhẹ nhõm phần nào, mà khi hắn hỏi đến Tô Việt, lại phát hiện trên mặt bọn họ rõ ràng thần sắc có chứa nghi ngờ.
“Các ngươi thật sự không động vào hắn?” La Mân trong lòng bất an càng trở nên mãnh liệt, nếu không phải Triệu gia bắt cóc Tô Việt, vậy thì là ai?
Hắn hoài nghi nhìn về phía Tiểu Lệ, Tiểu Lệ vẻ mặt mang theo mỏi mệt, vô hồn, lúc đưa hắn ra cửa nói “Ngươi không cần hoài nghi, nhà của ta căn bản không biết chuyện ngươi cùng người kia, bọn họ chỉ nhờ cậu ta giáo huấn ngươi một chút, những thứ khác cũng không làm gì.”
La Mân tức giận nhìn nàng “Ngươi tự mình nói, Tiểu Lệ, ta rốt cuộc chưa làm gì phải không?”
Tiểu Lệ thấp đầu “Bây giờ nói chuyện này đều không có ý nghĩa gì nữa, ngươi nhanh chóng đi tìm bằng hữu của ngươi đi.”
La Mân cũng thật không ngờ, chuyện mình khó xử một thời gian dài liền giải quyết êm xuôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giua-he/1984666/quyen-1-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.