Tô Việt thẳng đến đi vào hành lang, trái tim đều vẫn cứ đập cuồng loạn, tay hắn run rẩy ngay cả chìa khóa đều mở không được, thử vài lần, đều không thể mở ra cánh cửa.
“Tiên sinh, cần ta hỗ trợ sao?” Cộ gái phục vụ phòng đã đi tới, ân cần hỏi han.
“Không cần đâu, cám ơn cô.” Tô Việt rốt cục ở lần thứ N mới mở ra được cánh cửa phòng mình, giống như chạy trốn vội vàng lao vào trong.
La Mân đem Tư Việt bỏ vào trong xe chờ đợi mình, lại nhớ tới đại sảnh, đi đến bàn tiếp tân, “Cho ta xem, vị tiên sinh vừa mới tới đang ở phòng nào vậy.”
“Vâng,
xin ngài chờ một chút.” Nhân viên tiếp tân sau khi tra xét, nói “La tổng, vừa rồi vị Tô tiên sinh kia ở tại phòng 703.”
La Mân đè nén tâm tình kích động, bình tĩnh nói “Nghe đây, chú ý vị Tô tiên sinh này, không có mệnh lệnh của ta, các ngươi không được cho hắn trả phòng, biết không? Hắn thế chấp giấy tờ gì vậy?”
Nhân viên tiếp tân tuy rằng có chút kỳ quái, nhưng vẫn là thật thà nói “Tô tiên sinh thế chấp chính là giấy căn cước.”
La Mân gật gật đầu, đi ra khỏi đại sảnh.
“Ba ba, ta muốn đi ăn Hamburger. Ba ba?” Tiểu Tư Việt bất mãn phải gọi hai lần, mới đem cha mình hồn vía lên mây gọi trở về.
“Cục cưng, lần sau đi ăn được không? Ba ba hôm nay có việc, ba trước đưa ngươi đến nhà bà nội chịu không?” La Mân nói vỗ về đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giua-he/1984637/quyen-2-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.