Tô Việt đi theo La Mân đến “Lục”, ngay lúc lão Mạch đang ôm cả người ho
àng mao a Triệt trêu đùa, a Triệt mắt sắc, thấy La Mân dẫn theo một người tiến vào, lập tức theo trên đùi lão Mạch nhảy xuống.
“La ca ”
“Uy, ông chủ La như thế nào hôm nay rảnh rỗi đến đây chơi a? Mấy ngày rồi không gặp ngươi nha.” Lão Mạch trêu đùa, ánh mắt đảo qua Tô Việt đi theo La Mân.
“Vị này là?” Hắn tỏ vẻ hơi bất ngờ nhìn về phía Tô Việt.
La Mân mắt liếc hắn một cái, cười nói “Ngươi có biết đó, ta đã từng nhắc tới rồi, Tô Việt.”
Hắn cười đối Tô Việt nói “Ngươi gọi hắn Mạch ca là tốt rồi, hắn thích người ta xưng hô như vậy với hắn.”
Tô Việt mỉm cười, “Xin chào.” Xem như hướng hắn chào hỏi.
Lão Mạch trong lòng không khỏi âm thầm tán thưởng La Mân có mắt nhìn người, Tô Việt trước mắt, tóc mềm mại, ánh mắt sâu thẳm như đàm thủy, mặc một chiếc áo lông cừu cao cổ màu đen hiệu “DE”, bên ngoài mặc áo khoác màu nâu nhạt, càng phát ra vẻ khí chất lãnh tuấn.
“Ta nói, tiểu tử ngươi ánh mắt không tồi a.” Lão Mạch thừa dịp hoàng mao tiếp đón Tô Việt uống đồ vật này nọ, ở bên tai La Mân nói nhỏ.
La Mân chỉ cười nhưng không nói.
“Trách không được nhiều năm như vậy, tâm tâm niệm niệm quên không được hắn.” Lão Mạch không phải không có hâm mộ nói “Hai người hay thật đó, cách biệt nhiều năm như vậy, cư nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giua-he/1984612/quyen-2-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.