Qua tháng 3, tiết trời dần dần ấm lại, ở trên tầng 12 phòng 1125 tòa nhà Lâm Hồ cảnh viên, giờ phút này Tô Việt ở trong phòng có trang bị hệ thống lò sưởi đang sửa sang lại tư liệu, bên cạnh đó là một nhân vật khác, vẻ mặt buồn bực ngồi trên ghế sô pha.
“Tiểu Việt, ngươi nói thử xem, chúng ta hiện tại là quan hệ gì hả? Ngươi còn cùng ta xa lạ như vậy, ngụ ở chổ ta không phải thuận tiện hơn sao, không nên dọn ra ngoài vậy chứ.” La Mân có chút buồn bực, người yêu mà cố ý phải đi ra ngoài thuê phòng ở, nói như thế nào đều không chịu ở nhà mình.
Tô Việt một bên sửa sang lại tư liệu, một bên bình tĩnh nói “Sao ta có thể ở chỗ ngươi được a? Lỡ như ngày nào đó không cẩn thận bị Tư Việt nhìn thấy điều gì, ngươi làm sao đây? Hơn nữa, ba mẹ của ngươi đều chưa biết chuyện chúng ta cùng một chỗ mà phải không? Ngày nào đó bị mẹ ngươi bắt gặp lần nữa, ngươi nói như thế nào.”
La Mân đến bên Tô Việt ngồi xuống, hi cười nói “Bị bọn họ nhìn thấy càng tốt, khỏi mắc công ta lãng phí thời gian giải thích.”
Tô Việt mắt liếc hắn một cái, thản nhiên nói “Ngươi không sợ bệnh tim của mẹ ngươi tái phát nữa sao a, cho dù nói như thế nào, đó cũng là mẹ ngươi, ta xem hay là thôi đi, tách ra ở riêng, ta cảm thấy được an toàn hơn.”
Chuỵên hai người bọn họ, cha mẹ La Mân đến bây giờ vẫn chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giua-he/1984604/quyen-2-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.