Chương trước
Chương sau
Qua tháng 3, tiết trời dần dần ấm lại, ở trên tầng 12 phòng 1125 tòa nhà Lâm Hồ cảnh viên, giờ phút này Tô Việt ở trong phòng có trang bị hệ thống lò sưởi đang sửa sang lại tư liệu, bên cạnh đó là một nhân vật khác, vẻ mặt buồn bực ngồi trên ghế sô pha.

“Tiểu Việt, ngươi nói thử xem, chúng ta hiện tại là quan hệ gì hả? Ngươi còn cùng ta xa lạ như vậy, ngụ ở chổ ta không phải thuận tiện hơn sao, không nên dọn ra ngoài vậy chứ.” La Mân có chút buồn bực, người yêu mà cố ý phải đi ra ngoài thuê phòng ở, nói như thế nào đều không chịu ở nhà mình.

Tô Việt một bên sửa sang lại tư liệu, một bên bình tĩnh nói “Sao ta có thể ở chỗ ngươi được a? Lỡ như ngày nào đó không cẩn thận bị Tư Việt nhìn thấy điều gì, ngươi làm sao đây? Hơn nữa, ba mẹ của ngươi đều chưa biết chuyện chúng ta cùng một chỗ mà phải không? Ngày nào đó bị mẹ ngươi bắt gặp lần nữa, ngươi nói như thế nào.”

La Mân đến bên Tô Việt ngồi xuống, hi cười nói “Bị bọn họ nhìn thấy càng tốt, khỏi mắc công ta lãng phí thời gian giải thích.”

Tô Việt mắt liếc hắn một cái, thản nhiên nói “Ngươi không sợ bệnh tim của mẹ ngươi tái phát nữa sao a, cho dù nói như thế nào, đó cũng là mẹ ngươi, ta xem hay là thôi đi, tách ra ở riêng, ta cảm thấy được an toàn hơn.”

Chuỵên hai người bọn họ, cha mẹ La Mân đến bây giờ vẫn chẳng hay biết gì, cũng không biết chuyện bọn họ gặp lại sau nhiều năm, đó cũng là việc mà La Mân cảm thấy vô cùng áy náy, tuy rằng hắn không nói, thế nhưng trong lòng vì sự săn sóc ân cần của tình nhân như thế mà cảm thấy đau lòng.

“Tiểu Việt.” Hắn đem đầu ghé vào trên vai Tô Việt, rầu rĩ nói “Thực xin lỗi, bất quá ngươi yên tâm, ta sẽ tìm thời điểm thích hợp, ta sẽ đem chuyện của chúng ta nói cho họ biết hết, nếu ta đã hứa với ngươi, ta nhất định sẽ giữ lời, cả đời này, ta cũng sẽ không buông ra tay ngươi.”

“Đi chỗ khác, ta đây đang rất bận rộn, đừng quấy rối.” Tô Việt tuy rằng trên mặt biểu hiện rất không để ý, trong miệng lạnh lùng vội vàng xua đuổi La Mân, nhưng vẫn là cảm thấy rất ngọt ngào.

La Mân đảo nhanh mắt một cái, hắn trong miệng “Vâng, vâng” đáp ứng, nhưng đôi tay lại lặng lẽ ôm lấy thắt lưng tình nhân, nhẹ nhàng hôn lên cổ Tô Việt.

Tô Việt vẫn điềm tĩnh không để ý đến hắn, mặc kệ tên sắc lang ngốc nghếch kia, hy vọng tự hắn thấy mất mặt, biết điều mà tránh ra mình, chính là hắn đánh giá thấp độ dày của da mặt La Mân. La Mân gặp Tô Việt thờ ơ, không khỏi thầm cười, đột nhiên lần tay xuống phía dưới tìm kiếm, Tô Việt phát hiện ý đồ của hắn, lập tức cầm tay hắn lại, ném cho hắn một cái nhìn cảnh cáo.

La Mân hắc hắc rút tay về, cố tình thành thật nghiêm trang ngồi ở phía sau hắn, Tô Việt nheo nheo mắt lần nữa, tiếp tục công việc trong tay, La Mân lặng lẽ nhích lại gần Tô Việt từng chút, ah, không bị phát hiện, gần thêm một chút nữa, ân, vẫn chưa chú ý, thẳng đến hắn toàn bộ thân thể hắn đều áp sát vào lưng Tô Việt, thân thể Tô Việt mới cứng còng lên.

“Ngươi quậy cái gì a, còn quấy rối nữa, ta đá ngươi ra bên ngoài đó nha.” Một câu còn chưa nói xong, đã bị La Mân ngăn ở trong miệng, lúc đầu Tô Việt còn phẫn nộ phản kháng, nhưng chỉ trong chốc lát, đã bị La Mân hôn đến độ ý loạn tình mê, chỉ cảm thấy chính mình tim đập gia tốc, nhiệt huyết sôi trào, thêm một bàn tay ma quỷ của La Mân, không biết khi nào thì mở ra khóa quần phía trước, tham vào bên trong, cầm lấy phân thân khẽ ngẩng đầu của mình, chậm rãi di chuyển lên xuống.

“Ngô.” Tô Việt chỉ kịp phát ra một tiếng rên rỉ trầm thấp, tiếng thứ hai lập tứcliền bị La Mân nuốt vào trong bụng, hôn đến độ thở dốc liên tục, lại thêm một luồn khoái cảm từ bụng dâng lên, rất nhanh liền quăng mũ cởi giáp, liên tục xin tha.

Cơ thể sau khi đạt cao trào vô lực mà mềm yếu, Tô Việt bị La Mân trút bỏ hết quần áo, ôm trọn vào trong ngực, La Mân theo ngăn kéo lấy ra một lọ thuốc cao mới, chậm rãi vẽ loạn ở phía sau Tô Việt. Tô Việt nửa híp mắt, sắc mặt ửng đỏ “Ngươi thật sự là hỗn đản.” Mặc dù bị Tô Việt giận dữ mắng như vậy, nhưng nghe vào trong lổ tai La Mân, không có nghe được nửa điểm hận ý chút nào, ngược lại có vài phần ý tứ hàm xúc làm nũng hơn.

La Mân khẽ nở nụ cười “Hỗn đản liền hỗn đản, có thể có người cố tình thích hỗn đản nha.”

Tô Việt đang nghĩ định mắng hắn thêm vài câu, nhưng đúng lúc này, một cái lửa nóng ngang nhiên thẳng tiến trong cơ thể của mình, lời định nói ra đều trở thành một tiếng rên rỉ thật dài.

Tiến vào rồi lại xuất ra, mấy lần qua đi, Tô Việt chỉ cảm thấy từng trận tê dại, khoái cảm chồng chất càng ngày càng nhiều, giống như không thể tiếp nhận thêm được nữa đều hướng trước người phóng ra.

La Mân yêu nhất chính là nhìn ngắm dáng vẻ khêu gợi khi động tình của Tô Việt, mặt nạ lạnh lùng bị xé rụng, hoàn toàn trầm mê trong vòng xoáy nhục dục, ánh mắt nhu tình cực độ, hết lần này đến lần khác gọi to tên của mình thanh âm không hề bướng bỉnh, mà là gần như mang theo ý tứ hàm xúc cầu xin tha thứ “A Mân, chậm một chút, ta chịu không nổi.” Tiếng nức nở k

éo thật dài.

La Mân cũng không định dễ dàng buông tha Tô Việt, cố ý ma sát ra vào ở nơi mẫn cảm kia trong cơ thể hắn, càng khiến Tô Việt rên rỉ không thôi, muốn thoát ra khỏi sự tra tấn ngọt ngào này, một giây sau lại bị nhanh chóng nắm chặt, căn bản vô lực thoát khỏi.

Theo gia tốc luật động của La Mân, Tô Việt nhịn không được hét ầm lên, nháy mắt điện quang hiện lên, Tô Việt cùng La Mân đồng thời bùng nổ dục hỏa bên trong.

Tô Việt không còn chút khí lực được La Mân ôm vào phòng tắm, toàn thân bị lột sạch sẽ bỏ vào trong nước, La Mân cũng ngồi xuống, đem Tô Việt ôm vào trong ngực, từng chút từng chút tiến hành tẩy trừ cho hắn.

“A Mân, bỏ ra.” Tô Việt kinh giác cảm thấy có cái gì cứng rắn lại để ở phía sau mình, không khỏi la hoảng lên, vội vàng trốn đi, chính là toàn bộ thân thể đều bị La Mân ôm gọn trong ngực, làm sao có thể trốn đi được.

Chậm rãi theo dòng nước, La Mân lần thứ hai tiến vào trong cơ thể Tô Việt. sau huyệt cực độ mẫn cảm của Tô Việt lại một lần nữa bị La Mân dâng trào đẩy vào, theo mỗi động tác của La Mân, Tô Việt chịu đựng không nổi khóc nức nở lên, nước mắt thành chuỗi theo gương mặt tuấn tú rơi xuống trong nước.

Mặc dù là khóc, thế nhưng đôi tay Tô Việt trước sau luôn gắt gao ôm chặt bả vai kiên cố của La Mân, không có một chút ý tứ muốn đẩy khai hoặc thả lỏng, càng về sau, hắn càng ghé vào trên vai La Mân nhỏ giọng khóc nức nở lên, La Mân một bên dỗ dành, nói lời ngon tiếng ngọt để dỗ hắn, một bên động tác không ngừng mạnh mẽ hơn.

Đúng lúc này, thân thể Tô Việt đột nhiên cứng đờ, cắn thật mạnh trên vai La Mân, theo sau đó, thân mình mềm oặt ngã vào trong lòng, ngực La Mân. La Mân biết Tô Việt lại đạt tới cao trào, lập tức nhịn không được, động tác cũng nhanh hơn, gắt gao ôm lấy bảo vật của mình, phóng toàn bộ lửa nóng trong cơ thể hắn.

Nhìn người yêu ngủ say, La Mân thỏa mãn hôn nhẹ lên tóc hắn, từ phía sau ôm lấy hắn, nặng nề tiến nhập mộng đẹp.

La Mân lần thứ hai tỉnh lại đã là đèn rực rỡ mới lên, hắn nhìn đồng hồ, chậm rãi ngồi dậy.

“Mấy giờ rồi?” Tô Việt mơ mơ màng màng lật người lại, buồn ngủ mông lung hỏi.

“Ngươi ngủ tiếp một lát nữa đi, ta nấu cơm cho ngươi.” La Mân hôn phớt lên môi hắn, lướt nhanh đi lên.

Mấy món ăn thơm phức được dọn lên, mặc dù là bữa ăn sáng, nhưng La Mân tay nghề không kém, toàn bộ rất đầy đủ hương vị

Lúc Tô Việt đi ra khỏi phòng, nhìn đến chính là một hình ảnh như vậy, trên bàn xanh xanh, đỏ đỏ.

“Nhanh ăn đi, ta biết ngươi đói bụng rồi.” La Mân cười bới thêm một chén nữa, đưa cho Tô Việt, có điểm kiêu ngạo nói “Thế nào? Có đạt yêu cầu không?”

Tô Việt đem một hơi đồ ăn bỏ vào trong miệng, trên gương mặt lãnh tuấn hơi hơi lộ ra mỉm cười “60 điểm.”

La Mân buồn bã nói “A? Khó ăn như vậy sao? Ta chính là chuyên môn đi theo mẹ ngươi học, thực khó ăn vậy sao?” Hắn cau mày, gắp một miếng, rất ngon a.

Thì ra cố ý cùng mẹ học, ta nói hắn như thế nào lại làm được hương vị như vậy, Tô Việt trong lòng cảm động, lập tức đã đem tra tấn ác liệt lúc ban ngày của La Mân quẳng đi mất tiêu, tuy rằng thắt lưng vẫn như cũ còn ê ẩm, nhưng trên mặt lại trước sau luôn mang theo tươi cười.

La Mân thấy Tô Việt từ từ ăn, không khỏi cao hứng vạn phần, cũng bưng bát, đúng lúc này, di động đặt ở túi quần vang lên, hắn hơi hơi nhăn mày mày, lấy điện thoại di động ra xem.

Vừa nhìn đến dãy số, La Mân không khỏi đứng lên, nhìn thoáng qua Tô Việt, hơi hơi có chút bất an tiêu sái đến phòng bếp, thấp giọng hỏi “Là Giai Giai a? Đã xảy ra chuyện gì?”

“Ngươi nói cái gì? Tư Việt phát sốt? Sao lại như vậy? Ngày hôm qua đưa nó đến chỗ ngươi không phải rất khỏe sao?”

“Cái gì? Ban đêm bị cảm lạnh sao? Hiện tại nó ở đâu? Được, ta lập tức qua đi.”

Đi ra phòng bếp, La Mân có chút bất an nhìn về phía Tô Việt, Tô Việt thản nhiên nói “Nếu có việc gì thì cứ đi đi.”

La Mân áy náy lại gần hôn hắn một cái, “Thực xin lỗi bảo bối, Tư Việt phát sốt, ta đưa hắn đi bệnh viện, chờ hắn khám bệnh xong, ta lập tức sẽ trở lại.” Nói xong, cơm cũng không kịp ăn, vội vàng mặc quần áo, đi ra ngoài.

Lúc đại môn đóng cửa, bên môi Tô Việt hiện lên một tia cười khổ, hôm nay, La Mân chắc là không về được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.