Hôm nay thời tiết nóng, Cổ thành đổ mưa lớn, sau buổi trưa, trời trở nên trong xanh hơn. La Mân vốn đang định tối hôm nay phải thỉnh Tô Việt hảo hảo chà xát một chút, một cuộc điện thoại phá tan kế hoạch của hắn.
Là mẹ La Mân gọi điện thoại tới, tuy rằng còn nói bâng quơ, chính là ý tứ đủ hiểu được, bọn họ muốn gặp Tô Việt.
La Mân cầm điện thoại nửa ngày không kịp phản ứng, “Nhưng, mẹ, các ngươi có chuyện gì không thể nói với ta sao? Tìm hắn làm cái gì?”
Mẹ hắn có chút tức giận: “Gọi ngươi đem hắn mang về nhà, ngươi cứ dẫn hắn trở về, dong dài cái gì.” Ba một tiếng cúp điện thoại.
Để điện thoại xuống, trong lòng La Mân có chút không yên bất an, không biết cha mẹ bán là thuốc gì trong hồ lô.
“Làm sao vậy?” Tô Việt hôm nay ngồi trên xe La Mân liền cảm thấy người này có điểm gì là lạ.
“Ba mẹ của ta muốn gặp ngươi.” Thật lâu sau, La Mân mới rầu rĩ mở miệng.
“Hôm nay?” Tô Việt có chút giật mình.
“Họ mới vừa gọi điện thoại cho ta.” La Mân nhìn thoáng qua Tô Việt, “Hay là quên đi, đừng đi, ai biết bọn họ muốn làm gì? Ta đi gọi điện thoại từ chối là được.”
“A Mân.” Tô Việt đặt tay mình lên tay La Mân, cực kỳ chăm chú nhìn ánh mắt của hắn “Ta đi.”
La Mân lo lắng nhìn hắn: “Tiểu Việt, ta sợ bọn họ nói ra cái gì không dễ nghe, chúng ta hay là đừng đi.”
Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giua-he/1984554/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.