Tháng Tư về mang theo sự ấm áp, nhưng không khí trong lớp 12A1 lại lạnh lẽo vì áp lực. Chúng tôi bước vào "Lễ hội Thi Thử" - giai đoạn mà mỗi tuần có ít nhất hai kỳ thi thử từ các trường chuyên danh tiếng. Cuộc chiến này không còn là kiến thức mà là cuộc đấu tranh về sự phân bổ thời gian và tâm lý.
Vũ và An vẫn duy trì "lịch trình cộng sinh" của mình ở góc lớp.
Chiếc nhẫn giấy trên tay An và chiếc bút chì mòn vẹt của cha cô ấy trên bàn tôi là những biểu tượng tĩnh lặng giữa cơn bão kiến thức.
Tuy nhiên, tôi đang đối mặt với vấn đề lớn nhất: tốc độ. Tôi đã học được sự chính xác nhờ chiếc bút chì của An, nhưng tôi vẫn chậm. Tôi luôn dành quá nhiều thời gian để "thẩm định bản chất của vấn đề" trước khi áp dụng công thức.
An ngồi bên cạnh, nhìn đồng hồ bấm giờ, cô ấy khẽ thở dài khi thấy tôi chậm lại ở một bài toán về hệ thống lò xo.
An giọng đầy lo lắng: "Vũ, bài này tớ giải xong từ hai phút trước rồi. Cậu lại dùng quá nhiều thời gian để hình dung độ cứng của lò xo thay vì dùng công thức tính nhanh. Tùng nói đúng, tốc độ là yếu tố quyết định trong phòng thi, Vũ ạ."
Tôi ngẩng lên nhìn cô ấy. Tôi biết An đang lo lắng cho tương lai của cả hai.
Tôi cố gắng giải thích: "Tớ xin lỗi. Tớ vẫn chưa quen với việc phải từ bỏ sự tinh tế để đổi lấy tốc độ. Tớ sợ nếu tớ chỉ dùng công thức mà không hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giua-hai-mua-xuan/5056819/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.