Lâm Diệc Dương và Ngô Ngụy đứng cạnh một bãi đỗ xe khá rộng chờ xem bus. Dù mấy hôm nay thời tiết đã ấm lên, nhưng lúc sẩm tối vẫn có gió mạnh, nhiệt độ xuống thấp.
Ngô Ngụy đút hai tay vào túi áo phao, rét đến nỗi giậm chân liên tục. Lâm Diệc Dương đang nghịch điện thoại bằng một tay, hình như còn đang cười.
Cười gì vậy nhỉ? Ngô Ngụy muốn nhìn sang, nhưng Lâm Diệc Dương huých khuỷu tay đẩy anh ta ra.
Đúng lúc đó một chiếc xe bus của người Hoa đông nghịt người đi ngang qua, lái xe nhìn thấy Lâm Diệc Dương qua cửa kính ô tô bèn đạp phanh lại, hét to: "Về New York hả? Đi cùng không?"
Lâm Diệc Dương bấm một số điện thoại, nhân lúc chờ kết nối bèn trả lời lái xe: "Xe đầy rồi, đi trước đi."
Lái xe cười mắng "Đừng giả đò" rồi búng tàn thuốc. Tàn thuốc đỏ rực vẽ thành hình vòng cung, suýt nữa thì rơi vào quần áo của Lâm Diệc Dương. Anh lùi xuống nửa bước tránh đi. Đúng lúc điện thoại được kết nối.
"Giúp tớ tiếp đãi hai người bạn, giờ tớ bận việc đột xuất không đến được." Anh nói với người ở đầu bên kia: "Được, vụ cá cược kia đồng ý với cậu."
***
"Em đồng ý rồi à?" Ân Quả ngạc nhiên.
Cửa thang máy mở ra, hai người đàn ông ăn mặc giống thương nhân bước vào, đứng giữa hai chị em họ.
"Nói đi xem nào." Ân Quả dựa lưng vào vách thang máy, nhỏ giọng thúc giục bằng tiếng Trung.
"Chưa ạ, anh ấy nói bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giua-con-bao-tuyet/2660382/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.