“Vừa hay tôi cũng không ngủ được.”
Giọng nói của Ôn Trầm Tập rất trầm, ánh đèn đầu giường cũng không được sáng lắm, trong phòng có vẻ tối tăm, anh hỏi: “Có chuyện gì à?”
Chàng trai đứng ở mép giường có đôi mắt sáng lấp lánh như ngôi sao trong bóng đêm, cả người toát ra năng lượng phấn chấn, không có dấu hiệu buồn ngủ.
Ôn Trầm Tập chưa từng thấy Trang Ngạn Du tràn đầy tinh thần như bây giờ.
Cậu cũng không biết suy nghĩ trong lòng anh lúc này, khi nghe Ôn Trầm Tập nói cũng không ngủ được, ánh mắt Trang Ngạn Du lại sáng thêm vài phần.
Trang Ngạn Du: “Vậy chiều mai anh mới đi gặp vị lãnh đạo kia?”
Ôn Trầm Tập: “Ừ.”
Trang Ngạn Du tính toán một chút, anh em tốt nói không ngủ được, ngày mai lại không phải dậy sớm.
Nói cách khác, A Tập hoàn toàn có thể ngủ bù vào sáng mai, đêm nay thức khuya cũng sẽ không ảnh hưởng.
Cơ hội tốt như vậy mà không lợi dụng thì quá phí.
Ánh mắt Trang Ngạn Du sáng quắc: “Vậy A Tập, nếu anh cũng không ngủ được thì chúng ta hãy làm chuyện khác đi, có được không?”
Nghe thấy lời nói của Trang Ngạn Du, ánh nhìn của Ôn Trầm Tập dừng trên mặt cậu, ánh mắt đen tối không rõ, dưới ánh đèn mờ ảo lại có vài phần sâu không lường được.
Ôn Trầm Tập nhắc nhở bản thân không được nghĩ nhiều, dù sao từ trước tới nay mạch não của Tiểu Du đều không theo lẽ thường, cứ kỳ kỳ quái quái, có lẽ ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giua-anh-em-tot-khong-co-tinh-ban-trong-sang-sao-/3477231/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.