Anh từ tốn giải thích với bảo vệ, thứ chất giọng gaelic cất lên thật lưu loát không bị vấp bởi ngữ điệu nào, may mắn nhà hàng lúc này không đông, bảo vệ xem chừng có vẻ quen biết với anh liền hợp tác "mời" những thành phần có khả năng xâm phạm tới người khác tức khắc ra ngoài. cánh tay tôi bị giật mạnh lúc bấy giờ mới nhận ra còn sự tồn tại của Heidi, cô nàng có vẻ lo lắng nhìn tôi một lượt từ trên xuống dưới cơ mà tôi có bị hắn ta chạm vào sợi tóc nào cơ chứ.
- Tớ ổn mà.
- Tớ biết chỉ xem não cậu có rò rỉ chỗ nào không?
- Anh ta là David đúng chứ?_ Heidi im lặng, cô nàng trưng ra bộ mặt như thể tôi đã moi móc sâu tận cùng bí mật của cô ấy ra vậy. Tôi thở hắt ra im lặng, những gì Lousi kể cho tôi hình như không hề sai. Cô ấy điên tình nặng rồi._ Được thôi Heidi, tớ sẽ coi như chuyện này chưa từng xảy ra. Nhưng tớ muốn cậu hứa với tớ sau này không được nhẫn nhịn như vậy, được chứ?
Heidi gật đầu mỉm cười, có chết tôi cũng chưa từng nghĩ Heidi thường ngày tinh quái nghịch ngợm lại mang gương mặt này, nếu để Alfred nhìn thấy chắc chắn cậu ta sẽ tha hồ bới móc.
- Em quen biết với Raymond sao?
Thiên sứ, từ lúc nào thiên sứ đã đứng bên cạnh tôi, ai nói người Việt thấp bé nào? Tôi đích thực chỉ xấp xỉ vai anh ấy, cơ mà tại sao người đầu tiên anh ấy hỏi lại là Heidi? Có phải vừa nãy trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giu-tron-mot-tinh-yeu/81394/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.