Chuyển ngữ: nhoclubu
***
Đầu giường đánh nhau cuối giường huề… Bây giờ, xem như Nhan Thanh đã cảm nhận được độ chính xác của câu nói kỳ diệu này.
Rốt cuộc hai người vẫn quấn nhau trên giường, hình như chỉ có kết cục như vậy mới hợp lẽ.
Về phần quá trình cụ thể, cô hoàn toàn không nhớ được chút gì. Cô còn rất nhiều nghi vấn chưa kịp hỏi ra miệng, ngay lúc nửa mê nửa tỉnh liền biến thành tiếng rên rỉ yếu ớt, tất cả đều bị Cố Trạch Vũ nuốt vào trong bụng.
Cả chiều hôm đó, điều duy nhất Nhan Thanh có ấn tượng chính là sự va chạm của Cố Trạch Vũ mạnh mẽ và hung hãn hơn so với trước đây, cùng với cảm giác hưng phấn cô chưa từng nếm trải qua, khó có thể hình dung bằng lời.
Giống như mỗi lần giao hợp, đều nảy sinh va chạm mạnh mẽ ở chỗ sâu nhất trong tâm hồn cả hai.
Giây phút lên đỉnh kia, cô bật khóc rồi rơi vào bóng tối khôn cùng. Anh ôm lấy cơ thể mềm mại dưới thân vào lòng, thỏa mãn ngâm khẽ. Chỉ cảm thấy cả trái tim đều tràn ngập hạnh phúc, không nén được run rẩy.
Cuối cùng thì cô cũng hoàn toàn thuộc về anh cả thể xác lẫn tâm hồn… Bé Thanh của anh là người mà anh thích, chân thành yêu thích. Vì khoảnh khắc này, cho dù anh trả giá bao nhiêu, bị uất ức bao nhiêu, cũng đáng giá!
***
Hai người quấn lấy nhau suốt buổi chiều.
Lúc Nhan Thanh thức dậy, trời cũng sắp tối. Cố Trạch Vũ không ở bên cạnh, lại thấp thoáng nghe thấy tiếng nước chảy truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giu-mot-dem-giam-mot-doi/1222546/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.