Sáng sớm, Tô Diễn đã dậy từ lúc nào chuẩn bị đồ ăn sáng. Tinh thần sáng láng lộ ngay trên khuôn mặt. An Kỳ vẫn còn đang rúc chăn ngủ. Y tá vào lấy máu buổi sáng xét nghiệm độc tố trông thấy Tô Diễn cũng làm tim cô ta lỡ đi một nhịp. Cô ta bẽn lẽn, nhưng cũng vậy thôi, vì cô ta cũng đã nghe danh tiếng của anh đối xử với người không ưa như thế nào. 
- Tôi đến lấy máu cho bệnh nhân. 
Tô Diễn gật đầu rồi tiến tới đánh thức An Kỳ. Cô vẫn nằm tại giường, chỉ đưa một cánh tay ra để y tá lấy máu. 
Xong xuôi, cô lại ngủ tiếp. Tô Diễn khểu nhẹ vào trán cô. 
Em dậy ăn sáng cho nóng.Không muốn.Ăn xong lại ngủ.Tại ai mà em mệt.Tại anh được chưa. Công chúa của anh dậy thôi.An Kỳ ngồi dậy trừng mắt nhìn Tô Diền. Anh cười tươi bế cô vào nhà tắm. Với anh, cô luôn là em bé không bao giờ lớn. Anh vui vẻ vì điều đó. 
Một lát sau, bác sĩ vào kiểm tra và thông báo cho An Kỳ là độc tố đã được loại bỏ hoàn toàn. Bản thân bác sĩ cũng không hiểu chuyện gì xảy ra. Chỉ mới hôm qua thôi, một lượng độc tố còn sót lại chưa được loại bỏ hết dù đã thay máu, vậy mà hôm nay đã không còn một chút nào đọng lại. An Kỳ nhìn Tô Diễn khẽ cười trộm, Tô Diễn thì hắng giọng rồi bước ra ngoài. Câu chuyện chỉ có hai người mới hiểu. 
Bác sĩ hỏi qua ý kiến của An Kỳ vì ông ta biết về cô cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giu-chat-tay-anh/3564026/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.