Chương trước
Chương sau
Lisa và Dylan đặt chân xuống sân bay Việt Nam. Chiếc xe sang trực tiếp đưa họ tới khách sạn Hoàng gia có chế độ bảo mật cao nhất chỉ dành để phục vụ cho cán bộ cấp cao và những quan chức chính phủ nước ngoài tới thăm và làm việc tại Việt Nam. Chuyến công du của họ lần này muốn tìm hiểu về Việt Nam và một số nước ở khu vực Đông Nam Á. Theo đó, Dylan sẽ có những buổi gặp mặt và làm việc với bộ trưởng bộ ngoại giao các nước để trao đổi và tài trợ một số vũ khí phục vụ cho quân đội.

Lisa được phu nhân bộ trưởng bộ quốc phòng tặng một bộ áo dài có thêu hoa sen. Áo dài là quốc phục của Việt Nam, thêm thêu quốc hoa của Việt Nam. Món quà ý nghĩa ấy làm cho Lisa rất thích thú. Cô cười tươi cảm ơn vị phu nhân kia. Nụ cười ấy đã lọt vào mắt của Tô Diễn từ đằng xa, anh ngẩn người trong chốc lát. Bộ trưởng quốc phòng thấy anh đến, vui vẻ ra chào đón và dẫn anh tới trước mặt của Dylan để giới thiệu. Hai người đàn ông với khí thể ngang nhau, cùng đồng thanh. Năm năm nay, Tô Diễn đã phát triển công ty của mình thành công ty đa ngành nghề bậc nhất khu vực Châu Á và trên thế giới. Hiện tại, anh là người đàn ông độc thân hoàng kim với khối tài sản nghìn tỷ. Tuy nhiên, những con người như anh chưa bao giờ để hình của mình xuất hiện trên bất kì tạp trí nào cả, cao lắm chỉ là những cuộc gặp mặt với các nhân vật tầm cỡ nào đó được đăng trên báo chính thống mà thôi.

- Lại gặp mặt.

Biết là người quen nhau, bộ trưởng cười xả lả. Cuộc đàm thoại kéo dài đến 5 h chiều. Khi tất cả mọi người đã cảm thấy đói và mệt, trợ lý mời mọi người đi thưởng thức bữa tối bên sông.

Không muốn ngồi xe hơi, đồng thời muốn để cho mọi người được ngắm cảnh đẹp xung quanh, trợ lý bộ trưởng đã đề nghị đi bộ đến nhà hàng trên thuyền. Khung cảnh mùa Xuân mát mẻ, thời tiết rất chiều lòng người. Rất nhiều hoa sen được gắn đầy trên một tấm bảng treo lớn, Lisa rất thích. Cô bước đến dùng tay chạm vào những bông sen ấy. Hình ảnh người con gái tóc dài đứng bên hoa sen tạo nên một sự nên thơ khó tả. Tô Diễn lấy điện thoại chụp trộm một kiểu hình. Mục Sinh đằng sau liếc thấy.

- Sự truy thê bắt đầu.

Tối qua, Mục Sinh đã mang bản xét nghiệm ADN đến cho Tô Diễn. Sự trùng hợp 99, 9 % thì Tô Diễn đã biết đó là An Kỳ. Anh run run tay đọc đi đọc lại bản xét nghiệm ấy, nước mắt anh rơi trong sự vui mừng khó tả. Anh không tin vào thần Phật, nhưng lúc này anh đã chắp tay cảm ơn thần linh phù hộ cho cô bình an khỏe mạnh. Anh đã thức một đêm trắng. Anh biết hôm nay cô sẽ tới, do đó anh muốn mình thật hoàn hảo trong mắt cô. Anh đã hỏi đi hỏi lại Mục Sinh cả trăm lần là mình đã OK chưa. Anh muốn lúc nào anh cũng chỉn chu nhất khi hiện diện cùng cô.

Tô Diễn chưa bao giờ nhường ai trên thương trường và cũng chưa đặt ai vào mắt. Nhưng với An Kỳ, đó là ngoại lệ. Đúng là hai con tim hướng về nhau, dù cô ấy không còn mang khuôn mặt cũ, nhưng cảm xúc trong lòng là không thể lừa dối được.

Anh đã rất háo hức muốn gặp cô, cảm giác trông ngóng từng phút từng giây. Để khi được gặp, thấy nụ cười đẹp hơn hoa kia làm anh xao xuyến. Anh vẫn nhớ có một cô gái đã nhìn anh đến thẫn thờ trong club. Đôi mắt nai to tròn ngây ngô như xuyên thẳng vào trái tim đá lạnh của anh lúc ấy. Trong giữa bạt ngàn đen tối, vẫn có một đốm sáng ngồi đó hướng về phía anh. Anh tự nói trong lòng với cô.

- Chào mừng đến địa ngục.

Nhưng chính cô đã mang ra khỏi cái địa ngục kia, thắp sáng con đường tối trong cuộc đời anh. Khi cuộc sống của anh đang lấp lánh trong ánh sáng mặt trời, thì bỗng bão tố ập đến. Anh điên cuồng, hụp lặn trong sóng trời mênh mông. Nhưng hôm qua thôi, Tô Diễn biết rằng cầu vồng sau cơn mưa đã tới. Không có bất cứ điều gì có thể cản trở anh tìm lại hi vọng cho chính mình và cho hai đứa nhỏ một gia đình trọn vẹn.

Bước cầu thang lên thuyền, Lisa chẳng may trượt chân. Cả hai cùng giơ tay nhưng Tô Diễn đã nhanh hơn một nhịp. Lisa ngã gọn vào lòng anh. Cảm giác này anh đã muốn từ lâu rồi, anh cố tình siết chặt tay thêm chút nữa để cảm nhận rõ ràng hương vị của cô. Anh nói nhỏ bên tai cô.

- Phu nhân hôm nay rất đẹp.

Hơi thở nam tính của Tô Diễn phả đến làm tai cô đỏ ửng. Cô muốn đứng thẳng người dậy nhưng anh cố tình kéo lại, một nụ hôn vụng trộm lên tóc làm tim cô loạn nhịp. Dylan hụt tay, trông thấy như vậy tiến tới cầm tay Lisa kéo khỏi lòng Tô Diễn.

- Cảm ơn đã giúp đỡ.

Dylan nói với Tô Diễn bằng giọng không cảm xúc rồi cầm tay Lisa đi thẳng về phía trước, nhưng Tô Diễn không quan tâm. Anh mơn trớn hương vị còn sót lại tay, Tô Diễn bật cười ngốc nghếch.

- Vợ mình mà giống như mình là người thứ ba vậy.

Ngồi trên thuyền, ánh nắng chiều yếu ớt chiếu xuống lòng sông lấp lánh hắt lên tại nên một cảnh chiều hoàng hôn yên bình thơ mộng. Một tốp nghệ sĩ múa đã đợi sẵn. Dylan kéo ghế cho Lisa và anh ta ngồi ngay bên phải của cô. Vị phu nhân và bộ trưởng ngồi phía đối diện. Tô Diễn vào sau, anh đi thẳng đến ngồi ngay bên trái của Lisa. Vị bộ trưởng nói.

- Tổng giám đốc Tô phải ngồi ở vị trí này.

Ông ta chỉ vào vị trí chủ trì của bàn tiệc. Tuy nhiên, Tô Diễn chỉ điều chỉnh tư thế một chút rồi nói.

- Tôi muốn ngắm hoàng hôn.

- Ồ. Được. Được.

Các nghệ sĩ hát múa khúc hát mời trầu, giọng nữ ca sĩ ngọt ngào, tay cầm đĩa trầu têm cánh phượng đến mời từng vị khách. Đưa đến tay Tô Diễn, cô ta cố tình cà vào lòng bàn tay anh. Tô Diễn im lặng, không nói gì. Anh chỉ lấy khăn ướt lau đi lau lại chỗ cô ta mới vừa chạm tới. Anh nhìn sang phía Lisa đang say sưa nghe hát, anh bỏ tay xuống bàn cầm chặt lấy tay cô. Anh muốn chống lại cảm giác ghê tởm của cô gái kia để lại. Lisa giật mình nhìn xuống tay, cô cố gắng rút ra nhưng không thể. Cô nhìn Tô Diễn, ra hiệu cho anh bỏ ra, nhưng đáp lại cô chỉ là sự thờ ơ. Anh còn cố tình dùng ngón tay khều nhẹ vào lòng bàn tay khiến cô ngứa ngáy. Tiếng vỗ tay không ngớt của mọi người. Ai cũng nói cười vui vẻ. Tô Diễn thỉnh thoảng đáp lại vài câu với vị bộ trưởng.

Các món ăn được bê lên, Lisa chỉ dùng một tay để gắp thức ăn. Vị phu nhân bộ trưởng thắc mắc.

- Tổng giám đốc Tô dùng tay trái sao,

- Tôi quen dùng tay trái.

Lisa đang chửi rủa trong lòng. Tô Diễn vẫn vui vẻ ăn uống. Dylan quan tâm.

- Em thấy khó chịu sao.

- Không sao. Em chỉ hơi mệt thôi.

- Hay chúng ta về trước.

- Không. Anh cứ ăn đi, em đi vệ sinh một lát.

Lisa giật tay ra khỏi Tô Diễn, đứng dậy đi ra ngoài. Trời đã tối, thuyền đã lên đèn. Lisa bước vào nhà vệ sinh rửa tay, miệng làu bàu.

- Khốn khiếp. Lưu manh.

- Em chửi anh à.

Lisa quay lại thì Tô Diễn đã đỡ lưng cô kéo vào trong lòng. Cô cố gắng giãy giụa.

- Anh bị điên à. Sẽ bị người ta nhìn thấy.

- Thì sao.

Tô Diễn càng siết mạnh hơn. Anh cúi xuống hôn ngấu nghiến vào môi cô, Lisa càng giãy, nụ hôn càng sâu. Sau cùng, Lisa cũng bị hòa theo nụ hôn ấy.

- Nhớ em chết mất thôi. Anh tìm em khổ quá.

Anh cầm tay cô đặt lên lồng ngực của mình. Tiếng tim anh đập loạn không kiềm chế nổi. Anh ép cô vào tường, hôn sâu thêm nữa. Tiếng Dylan gọi cô. Lisa vội đẩy Tô Diễn ra ngoài, nhưng anh càng ôm chặt hơn nữa. Anh cúi xuống nâng chiếc khăn choàng làm nơ trên cổ cô hôn mạnh. Một dấu hoa mơ đỏ mọng được đánh dấu. Lisa cắn răng không dám kêu ra tiếng. Tô Diễn áp cứng sau lưng. Cô có thể cảm nhận được có thứ gì đang lớn lên. Tiếng Dylan lại gần hơn nữa. Khi tưởng chừng như Dylan đã thấy, Lisa đã mở cửa ra ngoài.

- Em chỉ rửa tay thôi. Chúng ta ra ngoài đi.

Khi tiếng bước chân khuất hẳn, Tô Diễn mới bước ra. Vẫn là tiểu yêu tinh câu người mà. Anh gọi cho Mục Sinh.

- Xử lý cô ca sĩ hôm nay.

Anh thong dong bước vào chỗ ngồi.

Cảnh về đêm mát mẻ. Dylan và Lisa sẽ có một ngày đi du ngoạn Việt Nam. Tô Diễn cười giấu.

- Sao có thể để em thoát.

9h tối, sau khi được ngắm cảnh sông nước và tận hưởng các dịch vụ, Dylan và Lisa về khách sạn. Hai cửa phòng đối diện, Dylan muốn vào phòng Lisa nhưng đã bị cô từ chối. Có hơi men trong người, anh nói to.

- Sao em cứ từ chối tôi. 5 năm rồi, tình cảm tôi dành cho em 5 năm rồi. Bên ngoài chúng ta là vợ chồng ân ái, nhưng thực ra chúng ta là gì. Có phải em có tình cảm với người khác không. Tên Tô Diễn đó sao. Anh ta không hợp với em. Chỉ có tôi mới có thể cùng em đi hết cuộc đời.

- Chúng ta chỉ là bạn hợp tác. Anh biết điều đó sao anh còn cố chấp. Em chưa bao giờ cho anh hi vọng. Anh say rồi. Trợ lý, đưa anh ấy vào ngủ đi.

- Không. Tôi không say. Buống tôi ra.

Nam trợ lý cũng thấy lo cho Dylan. Chỉ có anh mới biết, Dylan dành cho Lisa nhiều tình cảm như thế nào. Nhưng Lisa vẫn luôn thờ ơ với tình cảm ấy. Haiz. Làm cấp dưới cũng thấy lo cho tình cảm của cấp trên mình mà.

Lisa quay lưng bước vào phòng. Cô thay đồ bước vào phòng tắm. Nước ấm xả trên người làm đầu óc cô tỉnh táo. Lisa bước ra trong bộ đồ ngủ đen gợi cảm. Tóc hơi ướt xõa dài càng tăng vẻ quyến rũ của cô. Một ly rượu đỏ mới rót còn nguyên trên bàn. Cô ngã người vào ghế xem lại thông tin vừa được gửi vào máy. Cô mệt mỏi nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Một mùi hương quen thuộc phả vào người. Lisa choàng mở mắt chưa kịp hét lên thì đã bị nụ hôn ập đến. Cô bị đẩy ngã xuống sopha, trong ánh đèn mờ ảo, nụ hôn ấy ập đến kèm theo rượu vang chảy vào miệng cô hết đợt này đến đợt khác. Cô biết đây là ai, và cô hình như tình nguyện chìm vào nụ hôn ấy.

- Sao anh vào được đây.

- Đây là khách sạn của anh. Chìa khóa phòng là đơn giản. Nhớ em quá thôi.

Câu nói nhớ em quá của Tô Diễn làm An Kỳ ngơ ngẩn.

- Tại sao là em. Mối quan hệ của chúng ta là gì.

- Em là vợ anh. Mãi mãi là vợ anh.

Lisa bị đỏ mặt bởi hơi rượu hay lời tỏ tình ngốc nghếch. Tô Diễn lại hôn cô, lần này là nhẹ nhàng nhấm nháp. Nó như kéo cô đi hết thảo nguyên này sang thảo nguyên khác. Cô cũng dần đáp lại nụ hôn của anh và triền miên trong đó. Tô Diễn bế xốc cô lên giường, lột bỏ áo sơ mi của mình. Cơ thể săn chắc mờ ảo làm Lisa không biết mộng hay say. Cô thật mình theo bản năng. Cô ưỡn lên hôn vào cơ bụng săn chắc đó. Quần áo được lột hết. Tô Diễn bị Lisa dùng cà vạt che mắt lại, dùng thắt lưng trói tay. Lần này Lisa tự động mơn trớn cơ thể anh. Tô Diễn không thể làm gì, cả cơ thể anh gồng cứng. Sự khó chịu cùng cực, ngọn lửa trong lòng vùng cháy. Cơ thể Lisa như con rắn nhẹ nhàng chạm vào những chỗ nhạy cảm của Tô Diễn. Nụ hôn trúc trắc thiếu kinh nghiệm của cô càng làm Tô Diễn khó chịu. Khi đôi môi cô hôn vào cự long đang nóng giãy giụa kia, đôi mắt anh đã nổi hằn đỏ tơ máu. Nó cần tìm một nơi mát mẻ.

- Xin em, xin em đấy.

Lisa nửa tỉnh nửa say cứ trườn qua trườn lại trên người anh. Nước Xuân dược từ nơi cô chảy ướt đẫm càng làm cho người Tô Diễn rạo rực. Anh giật phăng đứt chiếc thắt lưng da. Anh tháo che mắt, lật ngược người cô lại, vắt chân cô lên thúc mạnh một tiếng ót. Tô Diễn cảm thấy đầu óc tê buốt, sit lên một tiếng.

- Anh. Sao anh có thể… á.

- Vì đó là em.

Cự long cắn thúc mạnh mẽ. Nơi kia của Lisa càng tràn nước. Nó càng nuốt sâu vật to lớn của Tô Diễn.

Càng chui càng sâu, càng chật hẹp, càng bị bóp chặt. Cả hai cơ thể quấn chặt lấy nhau. Những cơn hứng tình hết đợt này đến đợt khác của cả hai. Cái kia của Lisa nong hết cỡ để cự long khổng lồ của Tô Diễn chui vào. Cả hai sung sướng tột đỉnh, tinh binh của Tô Diễn phun tận vào tử cung của cô, còn Lisa cũng phun trào để tiếp ứng.

- Lần này nữa thôi.

- Lần này nữa thôi.

- Ngoan. Chỉ lần này.

- Yêu. Đừng dừng lại. Nhún đi em.

- Sâu quá. Em chết mất.

Cái kia của Tô Diễn chưa từng xẹp xuống trong cô. Chỉ khi tới lần thứ n, Lisa đã quá mệt mỏi. Người cô đẫm mồ hôi, Tô Diễn mới phóng lần cuối rồi rút ra. Anh hôn lên trán cô, cả hai ôm nhau ngủ. Lisa rúc vào vòng tay anh, Tô Diễn hạnh phúc khi được ôm cô vào lòng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.