Ba bố con về Việt Nam, cả bà nội và ông bà ngoại đang chờ đón. Ai cũng đều muốn ôm hai đứa cháu của mình mà hôn hít. Bà nội thì khoe có món bánh mới, bà ngoại thì khoe có đồ chơi hàng mới xuất xưởng. Hai đứa cháu nhìn ông bà nội và ngoại của mình mà đỡ trán bất lực, nhưng vẫn vui vẻ nhận những món quà của ông bà. Ông bà hỏi han đủ thứ điều khiến bọn nó trả lời không hết, Tô Anh liền chuyển đề tài.
- Bác cả, bác soái ca như thế này mà vẫn chưa có cô nào sao.
An Ninh biết thằng cháu lém lỉnh này luôn hướng đề tài đến mình để có thể thoát khỏi sự ôm ấp của ông bà. Đúng là không nhắc đến thì thôi, nhắc đến thì ông bà ngoại lại đau đầu. Ba vị tiền bối lại xúm lại quanh cậu, để giới thiệu những cô nhà danh giá. An Ninh lách người chạy biến ra sân, trong khi hai đứa cháu của mình đã vọt lên phòng từ lúc nào.
Khi tất cả mọi người đều đi hết, bà nội nhìn bà ngoại, rồi cùng nhìn về phía Tô Diễn đang ăn, đang định nhờ anh nói với An Ninh một câu. Biết hai bà đang định nói gì, Tô Diễn lau miệng đứng lên.
- Con bận lắm, con đi trước.
Bà nội giơ ngón tay chỉ theo Tô Diễn.
- Haiz. Cái thằng quỷ này. Sao tính nó lại như khỉ thế nhỉ.
- Nó là diêm vương chứ quỷ cái nỗi gì.
Mẹ vợ của Tô Diễn lẩm bẩm trong miệng. Hai bà nhìn nhau rồi lắc đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giu-chat-tay-anh/3552121/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.