Bọn trẻ thì về nước an toàn cùng với gia đình, còn Tô Diễn ở lại để tìm kiếm An Kỳ. Anh cho người lục tung dọc bờ biển gần đó nhưng không có thông tin gì. Khi chiếc xe được vớt lên, nó chỉ như một cục sắt biến dạng. Xác của tài xế đã cháy đen không nhận dạng được khuôn mặt nhưng vẫn trong tư thế dính vào ghế lái. Duy chỉ có xác của An Kỳ là không thấy đâu. Chiếc cửa xe sau đã bị tung ra do lực đẩy của mặt sẹo và Dương Minh cứu Tô Diễn. Tô Diễn gần như phát điên, anh đấm những cú thật mạnh vào mặt sẹo.
- Tại sao, sao anh phải cứu tôi. Sao không để tôi đi cùng cô ấy. Tại sao anh phải tách tôi với cô ấy ra làm gì.
Mỗi một câu nói là một cú đấm. Mặt sẹo không chống trả mà chỉ cắn răng chịu đựng. Dương Minh đứng bên cạnh phải xông vào ngăn cản. Tô Diễn lúc khóc, lúc cười như một kẻ điên. Đã gần một tháng anh không chợp mắt, không ăn uống gì, bao nhiêu nhân lực và tài lực anh tập trung tìm kiếm tung tích của cô. Sức lực của con người có hạn. Tô Diễn nằm bất tỉnh ra đất.
Anh lại một lần nữa được truyền nước là dinh dưỡng. Bác sĩ nói anh không ý chí sống, nên cơ thể rất yếu, cộng với anh mới vừa phẫu thuật, sức khỏe lại càng cạn kiệt. Dương Minh cùng anh trai của An Kỳ ngồi bên giường bệnh. Cả hai đứng bên cửa sổ hút thuốc, ai cũng có suy nghĩ của riêng mình. Sự đau thương ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giu-chat-tay-anh/3541809/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.