Hoàng Phúc là người thanh toán cho chầu ăn lần này, các bạn nam nói các bạn mời, phái nữ hôm nay chỉ việc ăn thôi. Xong xuôi Hoàng Phúc ra cửa, thấp thoáng thấy đối diện Chúc đang chật vật dắt xe từ đám đông, còn Anh Thy đứng ở cửa trước chờ. 
Hoàng Phúc đi đến bên cạnh Chúc, vươn tay lấy xe hộ con bé: "Để tao." 
Chúc ngây người, nhăn mặt ngạc nhiên: "Vãi, Phúc nay mày bị sao thế? Dắt xe hộ tao á?" 
Phúc nhìn nhìn một lát, tỉnh bơ đáp: "Xe mày hỏng rồi." 
Chúc nhìn xung quanh con xe một lượt, khó hiểu: "Hỏng chỗ nào, vớ vẩn. Cút ra cho bố mày còn về." 
Phúc vẫn kiên quyết: "Hỏng mà, tao bảo hỏng là hỏng." 
Chúc dường như nhận ra ý tứ mờ ám trong lời nói của thằng bạn thân, khoanh tay trước ngực cao giọng hỏi: "Mày làm sao đây." 
"Xe hỏng thì mày về với Quân đi. Còn Thy để tao đưa về cho.." 
Như thấy được vẻ bất mãn trong mắt của Chúc, Hoàng Phúc bồi thêm một câu: "Xe để đây, mai người ấy sẽ ship tận giường cho mày." 
"Được chưa." 
Người ấy ở đây còn ai khác ngoài, hôm nay cậu ấy có việc bận nên không đi ăn cùng. Cũng vì thế mà Dương Ánh Chúc buồn cả buổi. 
Ánh Chúc quay đầu nhìn về phía Hoàng Anh Thy, mặc dù nội tâm rất có lỗi với bạn nhưng không phải lúc nào cũng có dịp cậu ấy đâu. 
Một lát sau Ánh Chúc chạy về phía Anh Thy, hớt ha hớt hải: "Xe tao hỏng rồi mà bây giờ phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giong-nhu-mua-thu/3477611/chuong-8.html