Lúc từ trong nhà vệ sinh đi ra thì bàn đã kín người. Tôi ngơ ngác nhìn lại chỗ mình vừa nãy, bây giờ đã có hai bạn nữ ngồi thêm vào. Chậc, không khí lúc này thật gượng gạo, giờ ngồi đâu đây?
Ánh Chúc mải nói chuyện cũng không để ý, đến khi quay sang đã thấy hai người lạ hoắc ngồi bên cạnh.
Cả bàn lúc này đều đổ dồn ánh mắt về phía của tôi rồi lại đưa mắt nhìn nhau, có vẻ như không ai muốn dứng dậy, cũng không ai muốn giúp tôi tìm chỗ.
"Ơ.." Ánh Chúc đột ngột ơ một câu, ngơ ngác nhìn sang hai bạn nữ bên cạnh. Mà hai bạn nữ kia vẻ mặt hoang mang khó xử không kém.
Đột nhiên một bạn nam trong nhóm cười đùa nhìn tôi trêu chọc: "Anh Thy, đùi tớ còn chỗ này."
Câu nói này thành công chọc cười tất cả mọi người. À không, trừ tôi.
Hoàng Phúc lúc này bất ngờ đứng lên: "Bên cạnh tớ vẫn còn chỗ này, Thy vào đây ngồi đi."
Mạnh Quân ngồi bên cạnh uống một ngụm coca hạ thấp giọng hỏi: "Rồi nó ngồi đấy thì mày ngồi vào lòng tao à?"
Tôi nghe thấy nhé, bé nhưng vẫn nghe thấy.
"Mày cút ra chỗ khác." Hoàng Phúc dùng khẩu hình miệng mắng.
"Mày được lắm." Mạnh Quân nói thế nhưng vẫn vui vẻ xích vào một chút, đây là ghế dài nên không thể kê thêm ghế được. Nhìn trông vậy nhưng mọi người ngồi cũng khá thoải mái.
* * *
Tôi ngồi ngoài cùng, bên cạnh là Hoàng Phúc, bên cạnh Hoàng Phúc là Mạnh Quân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giong-nhu-mua-thu/3477610/chuong-7.html