Người ta nói, nếu khi còn trẻ chịu muôn vàn cay đắng, khi về già, hạnh phúc sẽ nhân đôi. Một nữ nhân mờ nhạt như nàng, làm sao có thể có một chốn dung thân để đứng vững? Nhân gian này, vốn dĩ chưa bao giờ mở rộng ra thêm một chút để chứa chấp nàng. Nàng mỏng manh, tinh khiết giống như một tờ giấy trắng, bị làn gió vô định thổi bay đi khắp muôn nơi.
Có đôi khi, con người ta không thể thoát khỏi được số phận mà ông trời đã định sẵn. Là nhân duyên hay nghiệt duyên, đi đến chặng đường cuối cùng sẽ bại lộ thiên tướng...