Truyện 7 Chương 16 (H): Thịt
Cũng không nháo thêm được bao lâu,
Vừa nhìn kỹ khuôn mặt trắng nõn của Sơn Trúc thì cả đám bạn Vĩnh Tường đều suýt rớt hàm.
- Không phải chứ? Em mày à?
- Sinh viên năm nhất à?
- Ôi sao xinh trai thế này?
Nguyễn Tân giả bộ ôm đầu:
- Thôi xong, lại thêm một cái bạch mã hoàng tử nữa. Tao xác định ế con mẹ nó luôn, cần gì nhọc xác tập nữa chứ!
Câu nói vừa dứt, cả đám cũng chưa kịp cười, Nguyễn Tân nghịch ngợm mà huých lên sườn Vĩnh Tường một cái.
- Ai...
Mặt Vĩnh Tường phút chốc đổi sắc, ôm lấy vạt sườn.
Tuy vết thương kia không đến nỗi phải khâu, nhưng cũng là một đường chẳng nông gì cho cam. Vừa nãy vận động hăng say, đã rớm máu lại, thêm một cú huých này nữa chuẩn xác làm một đường lốm đốm thấm ra ngoài lớp áo. Sơn Trúc phút chốc nhíu mày, hàm răng cắn chặt.
Trong khi cả đám còn chưa kịp phản ứng thêm gì, đã nghe tiếng la oai oái.
- Á!!!!!!!!!!
Tiếng hét thảm tiếp theo đương nhiên không phải từ miệng Vĩnh Tường, mà là ở miệng Nguyễn Tân.
Không hiểu cậu trai nhìn có vẻ thư sinh kia lấy đâu ra khí lực, nhanh chóng chộp lấy cánh tay vừa huých tới kia. Bẻ cái rắc.
- Á mẹ ơi!
- Đau quá..
Nói rồi trong ánh mắt cực kỳ ngỡ ngàng và hoang mang của cả đám to xác, cứ thế kéo thẳng Vĩnh Tường rời khỏi.
Cả một bầu trời u ám vừa xẹt qua đây chăng?!.
Nhìn nhau hoảng hốt.
- -----------
Vĩnh Tường còn chưa kịp định thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giong-duc/24930/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.