Mùng tám nào mỗi tháng Trường cũng có mặt ở nhà Vy, không thiếu tháng nào. Gã chẳng thân thiết gì với Vy đâu, nhưng mẹ cô thì gã biết rõ lắm.
Gã sẽ là kẻ lãnh nhiệm vụ túm tóc bà, quát vào mặt bà khi bà rối rít xin cho 'khất thêm đôi ngày nữa'. Những tay khác trong băng đảng tôn trọng và thích theo chân gã cũng bởi vì gã sẽ làm mọi thứ nếu như đó là bổn phận. Có kẻ không đánh người già. Có đứa không đánh trẻ em. Nhưng Trường ư? Cái thời mà gã từng nói 'tôi không làm' đã qua lâu rồi. Chẳng quan trọng nếu gã không muốn làm. Chẳng quan trọng nếu hắn cảm thấy việc gã làm là vô lại. Gã là con chó trung thành nhất của Đại ca. Chỉ cần có lệnh, gã choảng tất. Kể cả nếu như ký ức về những điều gã làm sẽ lởn vởn trong đầu gã mỗi đêm.
Hôm nay cũng như bao ngày.
"Mày xù nợ mấy tuần rồi con đĩ cái, sao vẫn *** trả?" Đứng trước mặt người phụ nữ trung niên đang quỳ sụp, gã giơ nắm đấm. "Tao bảo mày lần cuối! Mày nhè tiền ra đây! Bát cơm trên bàn mày có cả rau cả đậu, mày dám kêu mày *** có tiền không?" Gã gào lên rồi đá bà nằm lăn xuống đất. Bà ho khằng khặc, và gã tóm lấy cổ bà, vểnh mặt nhe răng. "Mày vẫn còn cái mồm già này của mày, hay là tao khoắng nốt luôn nhé!"
Vy khép nép nơi góc nhà khi mẹ cô nước mắt đầm đìa, lúi cúi quỳ lạy. Cô muốn chạy đi như mọi lần cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giong-anh-co-mau-gi/2608925/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.