Đại ca rít một hơi xì gà thật sâu. Khi hắn nhả khói ra nghi ngút, Trường vẫn chưa trả lời.
"Im lặng có nghĩa là đồng ý." Đại ca gật đầu. "Sau đó anh em chúng ta sẽ thu tiền gái điếm của nó, và dùng đồng tiền đó để trả nợ! Mày có thấy điều gì không ổn ở đây không?"
Trường đứng dậy. Gã dán mắt vào đại ca, cố gắng che giấu sự bất mãn đang sôi sục trong lòng. Tiền của Vy thuộc về cô ấy và không ai khác được động vào nó. Gã đã hứa rằng sẽ không có chuyện gì xảy ra với Vy. Gã đã hứa sẽ không làm gì mẹ cô.
Đại ca cũng đứng dậy. Trường rất cao, nhưng đại ca thậm chí còn cao hơn cả gã. Và gã cũng to hơn—chữ 'đại' trong Đại ca không chỉ để trưng bày. Tay đại ca nhìn xuống và bẻ đốt ngón tay. "Hãy nhớ ai đã cứu cuộc đời thảm hại của mày mười hai năm trước, khi mày đang chết đói trên đường phố."
Trường nhận ra vị trí của mình ở đâu. Mười năm trước, gã cũng ở trong tình thế tương tự, giơ ngón tay giữa với đại ca và lớn tiếng yêu cầu rời khỏi băng đảng.
Đại ca đã luôn nói rằng Trường quá mềm lòng để đứng trên cương vị dưới một người, trên vạn người. Khi Trường trả lời rằng gã sẽ học cách khôn lỏi để có được sự tôn trọng của người khác, Đại ca đã nói, "Tao không cần những kẻ thông minh, tao cần những con lừa." Đại ca ghét cay ghét đắng khi tay sai của mình bắt đầu sử dụng bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giong-anh-co-mau-gi/2608905/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.