"Hoàng Thanh Thiên...ngươi đại nghịch bất đạo, khi sư diệt tổ lại còn tụ tập một đám loạn đảng với dụng ý xấu...tội của ngươi đáng bị cực hình tới chết...
"Hiện giờ môn phái đang cần người, nể tình ngươi luyện thành thiên bảo tha cho ngươi 1 mang, nhưng tội sống khó tha...Hoàng Thanh Thiên, lập tức giao ra thiên bảo lấy công chuộc tội sau đó ngoan ngoãn làm nô bộc 10 năm...ta nương tình không trục xuất ngươi khỏi sơn môn"
Giọng vị trưởng lão này hùng hồn mà mạnh mẽ nghe vào tai có vẻ vô cùng cương trực nhưng mà trong giọng nói của ông ta lại là một sự tham lam không thể nào che dấu.
Kẻ đấm người xoa, người xấu kẻ tốt, kẻ làm ác người thi ơn.
Quả thật là một tuồng hay
Hơn trăm cường giả Thiên Kiếm Môn đưa ánh mắt chờ đợi.
Lã Mông nhẹ cười, kế hoạch thuận lợi như hắn nghĩ
Nhưng mà lúc này
"Uhm...vậy ta đại nghịch bất đạo ở chỗ nào"
Giọng Thiên bình thản vang lên không nặng không nhẹ, không kiêu ngạo không sợ hãi, ánh mắt như nhìn vào khoảng không.
Thái độ của hắn, không có một chút nào giống với kẻ bề dưới lại càng không có chút tâm thái của kẻ phạm tội
Thái độ này vừa lọt vào mắt mấy vị trưởng lão liền khiến họ muốn phát điên lên.
"Hừ....ngươi bất tuân bề trên,đánh trưởng lão...như vậy còn không đại nghịch bất đạo sao"
- Uhm...các ngươi cũng xứng là bề trên, khinh miệt đệ tử mở miệng một câu tiện nhân khép miệng một câu nghiệt súc là đáng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/2874513/chuong-814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.