Nhận lại được địa hồn...11 vị trưởng lão lúc này chỉ dám nhìn lại mảnh tiểu Thiên địa của mình đang lơ lửng trong không trung, nhưng mà họ không dám lấy lại......chớ nói là lấy dũng khí vận toàn lực cướp lại nó....cho dù là kiên trì ở lại thêm 1 chút họ cũng không dám
Cảm giác sinh mạng không nằm trong tay mình nữa quả thật đáng sợ...đặc biệt là khi cái chết cận kề trong gang tấc...cảm giác đối diện với cường giả, bản thân mình như con sâu cái kiến...
Cả đời họ tu luyện chẳng qua cũng chỉ vì muốn chống lại trời...vượt qua giới hạn phàm nhân...thoát khỏi sinh lão bệnh tử....thoát khỏi tầm hạn chế của Thiên địa này...cuối cùng không phải là để tự mình chủ chưởng sinh mạng mình hay sao..
Nhưng mà suốt cả đời tu luyện thần thông, đến giờ khắc này đã có được thực lực gần như đã là đệ nhất 1 giới...những tưởng rằng chỉ với điều đó, họ đã thừa đủ tư cách thượng đỉnh Thiên hạ...bá chủ toàn cầu...1 chân dậm có thể rung sợ cả trời đất...hét 1 tiếng có thể khiếp vạn hùng nhân...đến ngay cả mẹ tự nhiên cũng đã bị bọn họ sinh lòng chán gét, xem như 1 món đồ thừa
Nhưng mà hôm nay lại thế này...họ yếu ớt và sợ hãi đến thế này...họ khiếp nhược và hèn mọn đến thế này...
Mất đi tiểu nguyên giới và âm dương thập tam Thiên đệ nhất pháp bào hộ thân, họ sẽ không còn lại bao nhiêu thực lực, thậm chí thần thông pháp tắc cũng vì đó mà mất đi căn cơ và bổn nguyên, nếu không dùng Thiên tài đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/2873424/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.